méi shì
cí shì
zhōu shì
wǔ shì
xiāo shì
qín shì
zhāo shì
qín shì
xiàng shì
yuè zhī
shì shì
hé shì
chōng shì
hòu shì
wèi shì
biāo shì
lǚ shì
wěi shì
tiáo shì
lái shì
mén shì
rén shì
là shì
guō shì
bǐ shì
mǔ shì
fù shì
míng shì
fàn shì
lǎo shì
qí shì
máo shi
bì shì
xìng shì
lín shì
tiě shì
hàn shì
jī shì
duō shì
yān zhī
pǔ shì
shì shì
zhà shì
gé shì
chì shì
shì shì
zōng shì
qi shi
wèi shì
jūn shì
bó shì
hé shì
xià shì
yú shì
měng shì
chuí shì
yí shì
yú shì
fú shì
guō shì
jiàng shì
wāng shì
mìng shì
jiǎ shì
fó shì
mán shì
zhào shì
duàn shì
shù shì
jiù shì
píng shì
jiè shì
yīng shì
yíng shì
shǐ shì
jiù shì
nán shì
bǎo shì
máo shì
tíng shì
cì shì
chù shì
zhà shì
zhòng shì
lù shì
guō shì
jì shì
zú shì
shuí shì
即和氏 。
《淮南子·说山训》:“ 咼氏之璧, 夏后之璜,揖让而进之以合欢,夜以投人则为怨。” 高诱注:“咼,古和字。”
姓。
氏读音:shì,zhī[ shì ]1. 古代“姓”和“氏”分用。姓是总的,氏是分支,后来姓和氏不分,可以混用。
2. 古代称呼帝王贵族等,后称呼名人、专家:神农氏。太史氏。摄氏表。