hòu shǐ
hòu diàn
hòu guī
hòu wáng
hóu fú
hóu jué
hòu jí
hòu dù
hòu qí
hòu bù
hòu gōng
hòu shè
hòu guó
hòu bō
hòu dào
hòu gāng
hòu wèi
hòu zhě
hóu mén
hòu ráng
hòu tóu
hòu shì
hòu yú
hóu qīng
hòu jiā
hòu jī
hóu bó
hóu gāng
hóu bái
hóu yìn
hòu fēng
hòu mù
xiàng shì
jiǎ shì
cì shì
gé shì
zhà shì
tíng shì
zōng shì
guō shì
bǐ shì
chù shì
měng shì
jiù shì
wāng shì
zhōu shì
jì shì
mìng shì
hé shì
lù shì
cí shì
yuè zhī
là shì
wèi shì
lǚ shì
yú shì
tiě shì
lái shì
biāo shì
xià shì
mén shì
zhào shì
chuí shì
shù shì
xiāo shì
máo shì
fàn shì
mǔ shì
hòu shì
jiàng shì
guō shì
duàn shì
chōng shì
rén shì
hé shì
qín shì
shì shì
yān zhī
pǔ shì
bǎo shì
fú shì
mán shì
shuí shì
yú shì
qi shi
shì shì
lǎo shì
jiù shì
wèi shì
yīng shì
chì shì
zhòng shì
jūn shì
guō shì
zú shì
hàn shì
píng shì
míng shì
yí shì
duō shì
fó shì
qí shì
jī shì
xìng shì
wěi shì
lín shì
tiáo shì
bì shì
bó shì
qín shì
shǐ shì
fù shì
shì shì
jiè shì
wǔ shì
zhà shì
méi shì
zhāo shì
yíng shì
máo shi
nán shì
指诸侯个人。
泛指诸侯。
⒈ 指诸侯个人。
引《仪礼·觐礼》:“至于郊,王使人皮弁用璧劳。侯氏亦皮弁迎于帷门之外。”
郑玄注:“不言诸侯言侯氏者,明国殊舍异,礼不凡之也。”
贾公彦疏:“言诸侯则凡之总称;言侯氏则指一身,不凡之也。而所劳之处或非一国,舍处不同,故不总言诸侯而云侯氏也。”
⒉ 泛指诸侯。
引宋宋咸《进<孔丛子>表》:“臣窃以仲尼以还、 子思而后,圣嗣不絶,贤才挺生,皆道被於门人,悉教施於侯氏。”
1. 〔闽侯〕地名,在中国福建省。
氏读音:shì,zhī[ shì ]1. 古代“姓”和“氏”分用。姓是总的,氏是分支,后来姓和氏不分,可以混用。
2. 古代称呼帝王贵族等,后称呼名人、专家:神农氏。太史氏。摄氏表。