jiàng huà
jiàng shī
jiàng zhě
jiàng chéng
jiàng yǐng
jiàng xīn
jiàng bó
jiàng zhì
jiàng zǎi
jiàng shì
jiàng qì
jiàng yá
jiàng shí
jiàng sī
jiàng jūn
jiàng yì
jiàng bān
jiàng fèi
jiàng yì
jiàng shì
jiàng lí
jiàng zuò
jiàng zhǐ
jiàng rén
jiàng lǐ
jiàng yíng
jiàng jí
jiàng zī
jiàng gōng
jiàng hù
jiàng zhuó
jiàng huà
jiàng xué
jiàng lí
jiàng lì
jiàng bǐ
jiàng shǒu
guō shì
zhào shì
wāng shì
míng shì
hòu shì
biāo shì
máo shi
tíng shì
tiě shì
yú shì
lù shì
zhōu shì
yuè zhī
xià shì
zhà shì
mán shì
lǎo shì
lái shì
shì shì
chù shì
shì shì
fù shì
gé shì
yíng shì
jì shì
fó shì
jiù shì
bó shì
jiàng shì
guō shì
wèi shì
là shì
nán shì
měng shì
wǔ shì
cì shì
duō shì
zhà shì
mén shì
jiè shì
yīng shì
mǔ shì
qí shì
jūn shì
duàn shì
hé shì
yú shì
chuí shì
bì shì
tiáo shì
zōng shì
shuí shì
jī shì
cí shì
wèi shì
zú shì
chōng shì
jiù shì
xìng shì
jiǎ shì
shǐ shì
hàn shì
wěi shì
rén shì
shì shì
zhāo shì
xiāo shì
qín shì
fú shì
qín shì
qi shi
guō shì
píng shì
bǐ shì
pǔ shì
xiàng shì
méi shì
mìng shì
shù shì
máo shì
hé shì
zhòng shì
lín shì
fàn shì
bǎo shì
lǚ shì
yí shì
yān zhī
chì shì
⒈ 木匠;工匠。
引《左传·哀公十七年》:“公使匠久,公欲逐石圃,未及而难作。辛巳, 石圃因匠氏攻公。公闔门而请,弗许。”
唐韩愈《进学解》:“夫大木为杗,细木为桷,欂櫨侏儒,椳闑扂楔,各得其宜,施以成室者,匠氏之工也。”
宋梅尧臣《鱼琴赋》:“始其遇匠氏也,有幸不幸焉,故未得尽厥宜。”
明康海《中山狼》第三折:“如今见俺老来不能结实,老圃剗地裡发怒,伐去俺条枚,芟落俺枝叶,又要卖俺与匠氏。”
木工、工匠。
1.工匠:铁~。铜~。木~。瓦~。石~。能工巧~。
2.指在某方面很有造诣的人:宗~。文学巨~。
氏读音:shì,zhī[ shì ]1. 古代“姓”和“氏”分用。姓是总的,氏是分支,后来姓和氏不分,可以混用。
2. 古代称呼帝王贵族等,后称呼名人、专家:神农氏。太史氏。摄氏表。