yì wàng
yì shuǐ
yì mù
yì zì
yì jié
yì shì
yì shì
yì zhì
yì rén
yì zhǔ
yì lǐ
yì màn
yì dì
yì liàng
yì chū
yì zhì
yì jiǎn
yì ān
yì huàn
yì zhé
yì zhōng
yì kě
yì jīng
yì guà
yì xīn
yì míng
yì xìng
yì kè
yì tuì
yì dài
yì shì
yì qiān
yì cè
yì dài
yì bǔ
yì yì
yì nèi
yì zé
yì gé
yì yì
yì róng
yì shēn
yì yì
yì shèng
bá jiǎn
huí jiǎn
biān jiǎn
xiāng jiǎn
yá jiǎn
yǎn jiǎn
chè jiǎn
gū jiǎn
dàn jiǎn
kuān jiǎn
lín jiǎn
tián jiǎn
zhēn jiǎn
jiān jiǎn
zhì jiǎn
quán jiǎn
jīng jiǎn
qī jiǎn
jiàng jiǎn
yí jiǎn
jiān jiǎn
jiān jiǎn
zhì jiǎn
yì jiǎn
shòu jiǎn
yì jiǎn
xuē jiǎn
huái jiǎn
huà jiǎn
gāng jiǎn
gāi jiǎn
yuē jiǎn
xī jiǎn
jīn jiǎn
guì jiǎn
cuò jiǎn
piān jiǎn
yán jiǎn
wén jiǎn
tuō jiǎn
biān jiǎn
mù jiǎn
shū jiǎn
jiǎn jiǎn
dù jiǎn
hàn jiǎn
jīng jiǎn
sōu jiǎn
duān jiǎn
tōng jiǎn
zhuì jiǎn
lǜ jiǎn
jìng jiǎn
jié jiǎn
shū jiǎn
sù jiǎn
chuò jiǎn
guī jiǎn
hè jiǎn
jiǎn jiǎn
qīng jiǎn
dí jiǎn
qīng jiǎn
duàn jiǎn
yōu jiǎn
dàn jiǎn
bì jiǎn
kàng jiǎn
mín jiǎn
duǎn jiǎn
líng jiǎn
zhú jiǎn
fán jiǎn
hàn jiǎn
bó jiǎn
xiǎo jiǎn
chǐ jiǎn
xíng jiǎn
yuè jiǎn
quán jiǎn
dān jiǎn
miào jiǎn
bǐ jiǎn
yáo jiǎn
mì jiǎn
yù jiǎn
gǎo jiǎn
mì jiǎn
xián jiǎn
chóng jiǎn
cè jiǎn
lìn jiǎn
hé jiǎn
cóng jiǎn
ruǐ jiǎn
huǒ jiǎn
lǜ jiǎn
píng jiǎn
cè jiǎn
jiàn jiǎn
cùn jiǎn
yóu jiǎn
shěng jiǎn
xiù jiǎn
tù jiǎn
mò jiǎn
pǔ jiǎn
hóng jiǎn
tè jiǎn
téng jiǎn
láng jiǎn
xū jiǎn
jū jiǎn
liào jiǎn
dān jiǎn
liàng jiǎn
fēng jiǎn
zhí jiǎn
shǒu jiǎn
gǔ jiǎn
bái jiǎn
hóng jiǎn
dì jiǎn
chéng jiǎn
shèn jiǎn
liàn jiǎn
quán jiǎn
shān jiǎn
zhé jiǎn
gǒu jiǎn
piàn jiǎn
é jiǎn
qīng jiǎn
lián jiǎn
shuāng jiǎn
gāo jiǎn
dàn jiǎn
kuáng jiǎn
kē jiǎn
chōng jiǎn
níng jiǎn
平易简约。
谓宽和,不[.好工具]固执。
⒈ 平易简约。
引《易·繫辞上》:“易则易知,简则易从……易简而天下之理得矣。”
清魏源《复何竹芗同年论会计书》:“至救时务之书,宜易简不宜繁难。”
李大钊《民彝与政治》:“故能易简而得理,无为而成化也。”
⒉ 谓宽和,不固执。
引唐白居易《范阳张公墓志铭并序》:“在官宽重易简,绰然有长吏体。”
易yì(1)(形)轻易;容易:~于|简~。(2)(形)平和:平~近人。(3)(形)〈书〉轻视。易yì(1)(动)改变;变换:变~|移风~俗。(2)姓。
简读音:jiǎn简jiǎn(1)(形)简单(跟‘繁’相对):~体字|言~意赅。(2)(动)使简单;简化:精兵~政。(3)(Jiǎn)姓。简jiǎn(1)(名)古代用来写字的竹片:~札|~册。(2)(名)信件:书~|小~。简jiǎn(动)〈书〉选拔(人才):~拔|~任。