huái xù
huái wò
huái jiāng
huái mù
huái jī
huái cán
huái cǎi
huái táng
huái sè
huái yá
huái ruǐ
huái shí
huái gǔn
huái qīng
huái shū
huái suì
huái dì
huái jí
huái é
huái xíng
huái jūn
huái jiē
huái yǐ
huái yè
huái guó
huái yú
huái yá
huái běn
huái táo
huái wèi
huái yuè
huái tíng
huái guǎn
huái gǔ
huái lù
huái wàng
huái mò
huái dòu
huái lóng
huái mèng
huái suì
huái shì
huái chén
huái huáng
huái xià
huái chán
huái zǐ
huái cáo
huái shòu
huái tīng
huái ěr
huái shù
huái yān
huái yǎn
huái yǐng
huái jiāo
huái qú
huái huǒ
huái dǐng
huái fǔ
huái gāo
huái zǎi
huái rǎng
huái jiǎn
huái kē
huái xuàn
huái huā
huái ān
huái shěng
cùn jiǎn
tōng jiǎn
bá jiǎn
hàn jiǎn
duàn jiǎn
tè jiǎn
jiàng jiǎn
líng jiǎn
lián jiǎn
gū jiǎn
láng jiǎn
dàn jiǎn
jiǎn jiǎn
zhí jiǎn
gǔ jiǎn
liàn jiǎn
huái jiǎn
yuè jiǎn
huǒ jiǎn
cè jiǎn
mì jiǎn
dān jiǎn
mì jiǎn
xī jiǎn
yì jiǎn
dí jiǎn
xíng jiǎn
zhì jiǎn
duān jiǎn
shěng jiǎn
chǐ jiǎn
xiǎo jiǎn
kuān jiǎn
tuō jiǎn
miào jiǎn
bì jiǎn
píng jiǎn
zhì jiǎn
duǎn jiǎn
chōng jiǎn
dì jiǎn
gāng jiǎn
fēng jiǎn
quán jiǎn
jīn jiǎn
chóng jiǎn
lǜ jiǎn
jīng jiǎn
shū jiǎn
ruǐ jiǎn
guī jiǎn
lìn jiǎn
cóng jiǎn
xiāng jiǎn
yōu jiǎn
gǎo jiǎn
hóng jiǎn
shòu jiǎn
jìng jiǎn
jiān jiǎn
qīng jiǎn
dù jiǎn
zhú jiǎn
jié jiǎn
xiù jiǎn
lín jiǎn
jū jiǎn
hé jiǎn
yóu jiǎn
zhé jiǎn
sōu jiǎn
shǒu jiǎn
piān jiǎn
cuò jiǎn
yǎn jiǎn
yuē jiǎn
zhuì jiǎn
yù jiǎn
guì jiǎn
dàn jiǎn
gāi jiǎn
chuò jiǎn
mín jiǎn
mò jiǎn
bó jiǎn
zhēn jiǎn
níng jiǎn
xuē jiǎn
huà jiǎn
pǔ jiǎn
shū jiǎn
dàn jiǎn
dān jiǎn
fán jiǎn
tù jiǎn
shān jiǎn
é jiǎn
mù jiǎn
liàng jiǎn
quán jiǎn
bái jiǎn
hàn jiǎn
qī jiǎn
kàng jiǎn
wén jiǎn
shuāng jiǎn
tián jiǎn
yán jiǎn
gǒu jiǎn
yí jiǎn
hè jiǎn
gāo jiǎn
yá jiǎn
qīng jiǎn
liào jiǎn
shèn jiǎn
lǜ jiǎn
jiān jiǎn
yáo jiǎn
kuáng jiǎn
bǐ jiǎn
biān jiǎn
quán jiǎn
téng jiǎn
biān jiǎn
jīng jiǎn
xián jiǎn
yì jiǎn
jiān jiǎn
cè jiǎn
kē jiǎn
xū jiǎn
piàn jiǎn
jiàn jiǎn
hóng jiǎn
jiǎn jiǎn
huí jiǎn
sù jiǎn
chéng jiǎn
qīng jiǎn
chè jiǎn
⒈ 槐木手版。
引宋洪迈《夷坚乙志·城隍门客》:“森(黄森 )平生苦学,望一青衫不可得。比蒙陈德广力,见荐於城隍为判官,有典掌,緑袍槐简,絶胜在生时。”
槐huái(1)(名)乔木;花淡黄色;结荚果:~豆|~树|~黄|刺~。(2)(Huái)姓。
简读音:jiǎn简jiǎn(1)(形)简单(跟‘繁’相对):~体字|言~意赅。(2)(动)使简单;简化:精兵~政。(3)(Jiǎn)姓。简jiǎn(1)(名)古代用来写字的竹片:~札|~册。(2)(名)信件:书~|小~。简jiǎn(动)〈书〉选拔(人才):~拔|~任。