biān jiǎn
tè jiǎn
láng jiǎn
jiàng jiǎn
ruǐ jiǎn
duān jiǎn
kàng jiǎn
jiàn jiǎn
dí jiǎn
duàn jiǎn
liàn jiǎn
xiù jiǎn
zhé jiǎn
tuō jiǎn
yù jiǎn
hóng jiǎn
zhí jiǎn
fán jiǎn
mín jiǎn
gāi jiǎn
dàn jiǎn
sōu jiǎn
chéng jiǎn
yǎn jiǎn
xiāng jiǎn
bó jiǎn
quán jiǎn
yán jiǎn
bǐ jiǎn
jū jiǎn
jiān jiǎn
dàn jiǎn
xū jiǎn
qīng jiǎn
duǎn jiǎn
lǜ jiǎn
jīn jiǎn
yí jiǎn
liàng jiǎn
gū jiǎn
piān jiǎn
xiǎo jiǎn
huǒ jiǎn
cóng jiǎn
jiǎn jiǎn
huà jiǎn
jié jiǎn
xī jiǎn
xián jiǎn
jiān jiǎn
kē jiǎn
mì jiǎn
fēng jiǎn
yáo jiǎn
gǒu jiǎn
cè jiǎn
xuē jiǎn
jīng jiǎn
gāo jiǎn
hé jiǎn
qīng jiǎn
cuò jiǎn
dān jiǎn
xíng jiǎn
chǐ jiǎn
shū jiǎn
qīng jiǎn
shū jiǎn
chóng jiǎn
shuāng jiǎn
jìng jiǎn
tián jiǎn
tù jiǎn
shān jiǎn
yóu jiǎn
níng jiǎn
guì jiǎn
téng jiǎn
gǔ jiǎn
yá jiǎn
yuè jiǎn
mì jiǎn
biān jiǎn
pǔ jiǎn
qī jiǎn
liào jiǎn
jiǎn jiǎn
piàn jiǎn
huí jiǎn
lìn jiǎn
shòu jiǎn
hàn jiǎn
sù jiǎn
wén jiǎn
zhì jiǎn
é jiǎn
líng jiǎn
shǒu jiǎn
chōng jiǎn
hàn jiǎn
guī jiǎn
shěng jiǎn
cùn jiǎn
yōu jiǎn
miào jiǎn
zhuì jiǎn
yì jiǎn
mù jiǎn
lǜ jiǎn
lián jiǎn
quán jiǎn
bái jiǎn
hè jiǎn
yì jiǎn
kuān jiǎn
tōng jiǎn
hóng jiǎn
chuò jiǎn
dì jiǎn
zhì jiǎn
zhēn jiǎn
bá jiǎn
cè jiǎn
chè jiǎn
gǎo jiǎn
yuē jiǎn
bì jiǎn
mò jiǎn
kuáng jiǎn
dàn jiǎn
gāng jiǎn
jīng jiǎn
dān jiǎn
shèn jiǎn
zhú jiǎn
lín jiǎn
píng jiǎn
quán jiǎn
jiān jiǎn
dù jiǎn
huái jiǎn
⒈ 正直孤高,不趋时随俗。稗海本《东坡志林》卷三:“西汉风俗諂媚,不为流俗所移,唯汲长孺耳。
引司马迁至伉简,然作《卫青传》不名,但谓之大将军; 贾谊何等人也,而谓之爱幸於河南太守吴公,此等语甚可鄙,而迁不知,习俗使然也。”
宋叶适《故朝奉大夫知峡州宋公墓志铭》:“﹝公﹞外侃乐而中伉简,於其鉅儒名人,虽无不敬爱,然犹不自满。”
伉kàng(1)(形)〈书〉对等;相称(指配偶):~俪。(2)(形)〈书〉高大。(3)(形)(Kànɡ)姓。
简读音:jiǎn简jiǎn(1)(形)简单(跟‘繁’相对):~体字|言~意赅。(2)(动)使简单;简化:精兵~政。(3)(Jiǎn)姓。简jiǎn(1)(名)古代用来写字的竹片:~札|~册。(2)(名)信件:书~|小~。简jiǎn(动)〈书〉选拔(人才):~拔|~任。