tián chōng
tián yú
tián dàng
tián dàn
tián jì
tián huō
tián mǐn
tián yù
tián bēi
tián dàn
tián dàn
tián cuì
tián xū
tián ān
tián rú
tián lè
tián rán
tián dàn
tián kuàng
tián xī
tián chàng
tián bō
tián yí
tián mò
tián yǎng
tián duò
tián jiǔ
tián shì
tián jiǎn
tián yǎ
tián mò
tián jìng
tián hé
tián mù
tián ér
tián hū
tián yì
tián mì
tián lán
dì jiǎn
hé jiǎn
shū jiǎn
yuē jiǎn
quán jiǎn
biān jiǎn
gǎo jiǎn
mù jiǎn
huǒ jiǎn
duàn jiǎn
cùn jiǎn
cóng jiǎn
huái jiǎn
hè jiǎn
shuāng jiǎn
chōng jiǎn
qī jiǎn
lìn jiǎn
xū jiǎn
jiàn jiǎn
bó jiǎn
chè jiǎn
jiān jiǎn
chéng jiǎn
láng jiǎn
líng jiǎn
dàn jiǎn
lǜ jiǎn
hóng jiǎn
bì jiǎn
dù jiǎn
piān jiǎn
qīng jiǎn
gāo jiǎn
chǐ jiǎn
dàn jiǎn
cè jiǎn
níng jiǎn
wén jiǎn
yáo jiǎn
shòu jiǎn
chóng jiǎn
lín jiǎn
xiāng jiǎn
yán jiǎn
liào jiǎn
guī jiǎn
kē jiǎn
jū jiǎn
gāi jiǎn
kuān jiǎn
tuō jiǎn
jiǎn jiǎn
liàng jiǎn
dān jiǎn
gǒu jiǎn
zhí jiǎn
quán jiǎn
tián jiǎn
kàng jiǎn
duān jiǎn
hàn jiǎn
xián jiǎn
jìng jiǎn
huà jiǎn
jīng jiǎn
gǔ jiǎn
biān jiǎn
tōng jiǎn
zhì jiǎn
yì jiǎn
tè jiǎn
mì jiǎn
é jiǎn
yǎn jiǎn
yuè jiǎn
shān jiǎn
jiàng jiǎn
piàn jiǎn
shǒu jiǎn
zhuì jiǎn
jiǎn jiǎn
cuò jiǎn
kuáng jiǎn
shěng jiǎn
guì jiǎn
jīng jiǎn
duǎn jiǎn
quán jiǎn
yì jiǎn
mín jiǎn
yōu jiǎn
gū jiǎn
qīng jiǎn
píng jiǎn
jiān jiǎn
cè jiǎn
hàn jiǎn
shū jiǎn
tù jiǎn
yù jiǎn
gāng jiǎn
hóng jiǎn
jié jiǎn
bái jiǎn
shèn jiǎn
mì jiǎn
xuē jiǎn
mò jiǎn
xī jiǎn
yá jiǎn
pǔ jiǎn
bǐ jiǎn
ruǐ jiǎn
dàn jiǎn
liàn jiǎn
fēng jiǎn
jiān jiǎn
sōu jiǎn
miào jiǎn
lǜ jiǎn
qīng jiǎn
xíng jiǎn
zhēn jiǎn
yí jiǎn
bá jiǎn
jīn jiǎn
sù jiǎn
xiǎo jiǎn
zhé jiǎn
zhì jiǎn
lián jiǎn
zhú jiǎn
fán jiǎn
yóu jiǎn
xiù jiǎn
dān jiǎn
chuò jiǎn
dí jiǎn
huí jiǎn
téng jiǎn
⒈ 恬淡简易。
引《陈书·萧乾传》:“滂弟乾,字思惕,容止雅正,性恬简,善隶书,得叔父子云之法。”
宋文莹《玉壶清话》卷四:“﹝谢泌﹞深慕虚玄,朴素恬简,病革,盥沐,衣羽衣,焚香端坐而逝,首不少欹。”
恬tián(1)(形)〈书〉安静。(2)(形)〈书〉满不在乎、坦然。
简读音:jiǎn简jiǎn(1)(形)简单(跟‘繁’相对):~体字|言~意赅。(2)(动)使简单;简化:精兵~政。(3)(Jiǎn)姓。简jiǎn(1)(名)古代用来写字的竹片:~札|~册。(2)(名)信件:书~|小~。简jiǎn(动)〈书〉选拔(人才):~拔|~任。