mí láo
mí zōng
mí báo
mǐ rán
mí chǐ
mí dá
mí màn
mǐ lì
mí huáng
mí xì
mǐ mǐ
mǐ chěng
mí yí
mí èr
mǐ tā
mí jīng
mí bì
mí wǔ
mí bì
mí sàn
mí lèi
mí cóng
mí huò
mí tuī
mí píng
mí fú
mí cháng
mí kàng
mí huáng
mí bì
mí rǒng
mí yǐ
mǐ qí
mí diē
mí fēng
mí màn
mí tuó
mí jí
mí diāo
mí bì
mí jiǎo
mí yí
mí fèi
mí rù
mí yǐ
mí pī
mí làn
mí qīng
mí gǔ
mí jì
mí jiè
mí mò
mí jiān
mí luàn
mí biàn
mí zhǐ
mí cǎo
mí màn
mí gǔ
mí shì
mí suì
mí dàng
mí zǐ
mǐ tā
mí méi
mí xí
mí tú
mí cái
guǎng màn
huàn màn
hū màn
qiān màn
lán màn
miǎo màn
hún màn
huǎn màn
zhān màn
wò màn
fán màn
hàn màn
yǎo màn
miǎo màn
lún màn
làn màn
mí màn
làn màn
bā màn
yán màn
dàn màn
chán màn
hào màn
xiàn màn
hǎi màn
mǐ màn
làn màn
qǐ màn
miǎo màn
mí màn
jìn màn
hǎn màn
liú màn
huī màn
hùn màn
yǎo màn
xié màn
fú màn
zī màn
zhē màn
dàn màn
gàn màn
huàn màn
fàng màn
yōu màn
wú màn
sǎn màn
yóu màn
sā màn
lián màn
rǒng màn
shěn màn
mǐ màn
wū màn
hàn màn
hào màn
hùn màn
yíng màn
mí màn
wū màn
xuě màn
mí màn
làng màn
xián màn
⒈ 指文风轻艳卑弱。
引《宋书·乐志一》:“其后《风》衰《雅》缺,而妖淫靡漫之声起。”
明孙鑛《与余君房论文书》:“文章之法,尽于经矣,皆千锤百炼而出者,至子长乃纵肆……后至六朝,靡漫极矣。”
⒉ 美妙的声色。
⒊ 迷离彷徨貌。
引明刘基《游云门记》:“多於山则深沉杳絶,使人憯悽而寂寥,多於水则旷漾浩汗,使人望洋而靡漫。”
浪费:~费。奢~。
漫读音:màn漫màn(1)(动)水过满;向外流:水~出来了。(2)(形)到处都是;遍:~山遍野|黄沙~天|~天大雾。(3)(动)不受约束;随便:散~|~谈|~无目的。