mí suì
mí zhǐ
mí màn
mí wǔ
mí jiān
mí cóng
mí xì
mí yǐ
mí láo
mí gǔ
mí shì
mí huò
mí bì
mí yí
mí báo
mí diāo
mí màn
mí rù
mǐ lì
mí fú
mí làn
mí luàn
mí lèi
mí cháng
mí jiǎo
mí kàng
mí bì
mí diē
mí èr
mí gǔ
mí tuó
mí mò
mí fèi
mí biàn
mí tú
mǐ qí
mí fēng
mí cǎo
mí huáng
mí cái
mǐ tā
mí jiè
mí pī
mí tuī
mí bì
mí dàng
mí qīng
mí zōng
mí xí
mí jí
mí píng
mǐ chěng
mǐ mǐ
mí bì
mí yí
mǐ tā
mí chǐ
mí dá
mí sàn
mí rǒng
mí jì
mí màn
mí yǐ
mí zǐ
mí jīng
mí méi
mí huáng
mǐ rán
jìn yí
gū yí
qǐ yí
zǔ yí
liú yí
lù yí
shǐ yí
féi yí
zhōu yí
rǎn yí
mèng yí
láo yí
què yí
jié yí
jiàn yí
wú yí
mí yí
cán yí
fèng yí
zèng yí
yì yí
gòng yí
pí yí
yìn yí
bǔ yí
huì yí
kuàng yí
kuì yí
cì yí
xiàn yí
lán yí
chuán yí
suǒ yí
wèn yí
kuàng yí
jì yí
shēn yí
huò yí
yì yí
shèng yí
fèng yí
yì yí
hū yí
fù yí
suì yí
qì yí
shí yí
shàn yí
zhuì yí
lǐ yí
fū yí
yù yí
⒈ “靡有孑遗”的略语。谓死亡殆尽。
引晋刘毅《请移江州府于豫章表》:“自桓玄以来,驱蹙残毁,至乃男不被养,女无对匹,逃亡去就,不避幽深……若不曲心矜理,有所改移,则靡遗之叹,奄焉必及。”
⒉ 没有遗漏;毫不遗漏。
引南朝梁丘迟《为范卫军让梁台侍中表》:“值天地中开, 神武再廓,麻丝是蓄,菅蒯靡遗。”
明文徵明《<何氏语林>叙》:“正史所列,传记所存,奇跡胜跡,渔猎靡遗。”
《清史稿·选举志二》:“凡中国向有之经学、史学、文学、理学,无不包举靡遗。”
浪费:~费。奢~。
遗读音:yí,wèi[ yí ]1.遗失。
2.遗失的东西:路不拾~。
3.遗漏:~忘。补~。
4.留下:~迹。~憾。不~余力。
5.专指死人留下的:~容。~嘱。~著。
6.排泄大小便或精液(多指不自主的):~矢。~尿。~精。