yǐ zhào
yǐ tuō
yǐ lài
yǐ fú
yǐ kào
yǐ dié
yǐ shēng
yǐ mí
yǐ huò
yǐ qiáng
yǐ wén
yǐ fù
yǐ shì
yǐ zǐ
yǐ xǐ
yǐ lán
yǐ jié
yǐ cuì
yǐ ài
yǐ mǎ
yǐ dài
yǐ chuāng
yǐ kǎn
yǐ páng
yǐ wàng
yǐ zhōu
yǐ gài
yǐ zuò
yǐ lú
yǐ ěr
yǐ tiān
yǐ yáng
yǐ yíng
yǐ zhào
yǐ jiè
yǐ zuì
yǐ xǐ
yǐ bì
yǐ pí
yǐ yún
yǐ rén
yǐ chǔ
yǐ miǎn
yǐ yáng
yǐ shàn
yǐ yù
yǐ lún
yǐ báo
yǐ bàng
yǐ shì
yǐ nì
yǐ shā
yǐ zhàng
yǐ dié
yǐ xī
yǐ chéng
yǐ wēi
yǐ bài
yǐ kuí
yǐ kuò
yǐ qīng
yǐ mén
yǐ gē
yǐ quàn
yǐ guō
yǐ tīng
yǐ tuō
yǐ qióng
yǐ bàn
yǐ lǘ
yǐ rèn
yǐ zhòng
yǐ héng
yǐ lán
yǐ lì
yǐ shì
yǐ ráo
yǐ dà
jí fù
yuán fù
gǎn fù
yīn fù
yù fù
wèi fù
tóu fù
jǐng fù
biān fù
tiān fù
bǐ fù
qīn fù
féng fù
xiàng fù
ē fù
nián fù
cè fù
lián fù
bái fù
fèi fù
chóu fù
fèi fù
yíng fù
tuō fù
lí fù
chǎn fù
qīng fù
sàn fù
hé fù
bī fù
qū fù
lái fù
mì fù
yìn fù
nián fù
zhī fù
níng fù
zuǒ fù
fǔ fù
yuán fù
jié fù
jiāo fù
wèi fù
bì fù
qiáng fù
dǎng fù
mén fù
gǒu fù
fèng fù
jī fù
pān fù
yǐng fù
tú fù
chén fù
qiān fù
wēi fù
shùn fù
tuō fù
mèi fù
zhī fù
yì fù
cān fù
shōu fù
jì fù
wū fù
qǐ fù
xiǎn fù
xiǎng fù
yǐ fù
qīn fù
bīn fù
yǐ fù
chéng fù
péi fù
guǐ fù
qiān fù
qū fù
kuǎn fù
qǔ fù
wū fù
xié fù
pàn fù
yī fù
xī fù
zhāo fù
suǒ fù
fèi fù
shǎng fù
cuàn fù
xīn fù
xūn fù
píng fù
màn fù
bān fù
tú fù
xiāo fù
yuè fù
xuán fù
nì fù
sī fù
xīn fù
lín fù
shū fù
xū fù
guī fù
tī fù
yǐ fù
xié fù
jì fù
péng fù
jiān fù
xié fù
shǔ fù
xiāng fù
huái fù
zhuì fù
xiǎn fù
huān fù
yǐn fù
⒈ 凭借。
引《书·君陈》“无倚法以削” 唐孔颖达疏:“无得倚附法制,以行刻削百姓。”
⒉ 攀附;勾结。
引《南史·循吏传序》:“守宰多倚附权门,互长贪虐,裒刻聚敛,侵扰黎甿。”
《宋书·二凶传》:“而贼劭乘藉冢嫡,夙蒙宠树,正位东朝,礼絶君后,凶慢之情,发於齠齓,猜忍之心,成於几立。贼濬险躁无行,自幼而长,交相倚附,共逞姦回。”
《明史·崔景荣传》:“当是时, 魏忠贤盗国柄,羣小更相倚附。”
⒊ 依傍。
引宋叶适《宝谟阁直学士赠光禄大夫刘公墓志铭》:“余既録公终始大节,而又知其自少年高识,特立无倚附。”
倚yǐ(1)(动)靠着:~门而望|~马千言。(2)(动)仗恃:~势欺人|~老卖老。(3)(形)〈书〉偏;歪:不偏不~。
附读音:fù附fù(1)(动)附带:~设|~则|~寄照片一张|你给我再~上一笔;让他收到这封信就回信。(2)(动)靠近:~近|~在他的耳朵旁边低声说话。(3)(动)依从;依附:~议|~庸。