yǐ miǎn
yǐ shì
yǐ zhào
yǐ bàn
yǐ xǐ
yǐ tuō
yǐ páng
yǐ shàn
yǐ dié
yǐ lǘ
yǐ chǔ
yǐ zuò
yǐ zhàng
yǐ lú
yǐ qiáng
yǐ zhòng
yǐ zhōu
yǐ wén
yǐ pí
yǐ qióng
yǐ quàn
yǐ mǎ
yǐ chéng
yǐ yún
yǐ zuì
yǐ fù
yǐ huò
yǐ shì
yǐ guō
yǐ yù
yǐ chuāng
yǐ bàng
yǐ fú
yǐ xǐ
yǐ gē
yǐ wēi
yǐ kuí
yǐ lán
yǐ mén
yǐ gài
yǐ cuì
yǐ nì
yǐ ěr
yǐ kào
yǐ lài
yǐ shā
yǐ kǎn
yǐ yáng
yǐ dié
yǐ jié
yǐ lì
yǐ dà
yǐ kuò
yǐ ráo
yǐ tuō
yǐ ài
yǐ héng
yǐ rén
yǐ qīng
yǐ lán
yǐ xī
yǐ jiè
yǐ tiān
yǐ wàng
yǐ dài
yǐ tīng
yǐ yáng
yǐ báo
yǐ lún
yǐ zhào
yǐ shēng
yǐ bài
yǐ zǐ
yǐ rèn
yǐ shì
yǐ yíng
yǐ mí
yǐ bì
jiāo zhàng
yá zhàng
sǐ zhàng
jūn zhàng
dān zhàng
chuàn zhàng
hàn zhàng
pài zhàng
chí zhàng
xì zhàng
zhì zhàng
mà zhàng
nèi zhàng
qiú zhàng
sēn zhàng
wèi zhàng
píng zhàng
kǎi zhàng
gōng zhàng
bàn zhàng
pái zhàng
jiē zhàng
jiàn zhàng
yìng zhàng
nào zhàng
mà zhàng
qì zhàng
zāng zhàng
gōng zhàng
bǐ zhàng
chí zhàng
dèng zhàng
yǐ zhàng
yī zhàng
hé zhàng
cǎi zhàng
chán zhàng
bǎo zhàng
xíng zhàng
quán zhàng
líng zhàng
qí zhàng
màn zhàng
zǎo zhàng
jū zhàng
chǎo zhàng
wú zhàng
huàn zhàng
duì zhàng
liáng zhàng
pì zhàng
suì zhàng
jiǎ zhàng
gàn zhàng
duì zhàng
fù zhàng
yòu zhàng
bào zhang
mǎ zhàng
huà zhàng
shèng zhàng
yǎng zhàng
huī zhàng
yí zhàng
juàn zhàng
lóng zhàng
páo zhàng
bǎn zhàng
shì zhàng
lā zhàng
shū zhàng
shèng zhàng
jìn zhàng
dǎo zhàng
è zhàng
dāo zhàng
bài zhàng
zhǐ zhàng
bīng zhàng
dǎ zhàng
jiǎo zhàng
mén zhàng
hè zhàng
倚仗yǐzhàng
(1) 依赖,依靠
例倚仗权势英rely on ;count on⒈ 依赖;依靠;仗恃。
引《三国志·魏志·王肃传》:“官寡而禄厚,则公家之费鲜,进仕之志劝。各展才力,莫相倚仗。”
《魏书·崔浩传》:“慕容垂乘父祖世君之资,生便尊贵,同类归之,若夜蛾之赴火,少加倚仗,便足立功。”
元刘致《端正好·上高监司》套曲:“都是无廉耻卖买人,有过犯駔侩徒,倚仗着几文钱百般胡做。”
孔厥袁静《新儿女英雄传》第三回:“大小头儿们更是倚仗何世雄,大吃二喝,胡嫖乱赌。”
依靠、依赖。
倚yǐ(1)(动)靠着:~门而望|~马千言。(2)(动)仗恃:~势欺人|~老卖老。(3)(形)〈书〉偏;歪:不偏不~。
仗读音:zhàng仗zhàng(1)本义:(动)执;拿着(兵器):(动)执;拿着(兵器)(2)(名)兵器的总称:仪~。(3)(动)凭借;倚仗:~势欺人。仗zhàng(动)指战争或战斗:打好春耕生产这一~。