愆阳


愆阳的组词


愆尤

qiān yóu

愆诛

qiān zhū

愆误

qiān wù

愆晴

qiān qíng

愆佚

qiān yì

愆痾

qiān kē

愆咎

qiān jiù

愆悬

qiān xuán

愆序

qiān xù

愆失

qiān shī

愆仪

qiān yí

愆和

qiān hé

愆面

qiān miàn

愆怠

qiān dài

愆邪

qiān xié

愆滞

qiān zhì

愆衅

qiān xìn

愆过

qiān guò

愆疴

qiān kē

愆紊

qiān wěn

愆忘

qiān wàng

愆期

qiān qī

愆令

qiān lìng

愆犯

qiān fàn

愆伏

qiān fú

愆淫

qiān yín

愆忒

qiān tuī

愆旸

qiān yáng

愆戾

qiān lì

愆瑕

qiān xiá

愆时

qiān shí

愆堕

qiān duò

愆负

qiān fù

愆弊

qiān bì

愆素

qiān sù

愆目

qiān mù

愆乏

qiān fá

愆阙

qiān quē

愆违

qiān wéi

愆错

qiān cuò

愆谬

qiān miù

愆虞

qiān yú

愆则

qiān zé

愆义

qiān yì

愆亢

qiān kàng

愆程

qiān chéng

愆殃

qiān yāng

愆悔

qiān huǐ

愆候

qiān hòu

愆位

qiān wèi

愆阳

qiān yáng

愆缧

qiān léi

愆罪

qiān zuì


亢阳

kàng yáng

景阳

jǐng yáng

咸阳

xián yáng

濮阳

pú yáng

痿阳

wěi yáng

汾阳

fén yáng

纯阳

chún yáng

夏阳

xià yáng

滦阳

luán yáng

青阳

qīng yáng

绩阳

jì yáng

肝阳

gān yáng

欧阳

ōu yáng

渭阳

wèi yáng

回阳

huí yáng

孙阳

sūn yáng

芷阳

zhǐ yáng

晓阳

xiǎo yáng

复阳

fù yáng

炎阳

yán yáng

日阳

rì yáng

壮阳

zhuàng yáng

锁阳

suǒ yáng

显阳

xiǎn yáng

曝阳

pù yáng

洞阳

dòng yáng

伊阳

yī yáng

旭阳

xù yáng

二阳

èr yáng

萌阳

méng yáng

悬阳

xuán yáng

朱阳

zhū yáng

周阳

zhōu yáng

阿阳

ā yáng

歊阳

xiāo yáng

辛阳

xīn yáng

调阳

diào yáng

戏阳

xì yáng

炕阳

kàng yáng

极阳

jí yáng

羲阳

xī yáng

江阳

jiāng yáng

河阳

hé yáng

三阳

sān yáng

丹阳

dān yáng

残阳

cán yáng

諐阳

qiān yáng

斜阳

xié yáng

孟阳

mèng yáng

火阳

huǒ yáng

孔阳

kǒng yáng

西阳

xī yáng

浔阳

xún yáng

新阳

xīn yáng

炙阳

zhì yáng

轑阳

láo yáng

首阳

shǒu yáng

悠阳

yōu yáng

红阳

hóng yáng

太阳

tài yáng

浏阳

liú yáng

遏阳

è yáng

少阳

shào yáng

枞阳

zōng yáng

酉阳

yǒu yáng

秉阳

bǐng yáng

昙阳

tán yáng

韶阳

sháo yáng

东阳

dōng yáng

龙阳

lóng yáng

朝阳

cháo yáng

九阳

jiǔ yáng

愆阳

qiān yáng

暖阳

nuǎn yáng

元阳

yuán yáng

南阳

nán yáng

独阳

dú yáng

华阳

huá yáng

春阳

chūn yáng

澄阳

chéng yáng

开阳

kāi yáng

揭阳

jiē yáng

格阳

gé yáng

小阳

xiǎo yáng

玉阳

yù yáng

淄阳

zī yáng

鲑阳

guī yáng

夕阳

xī yáng

迷阳

mí yáng

沐阳

mù yáng

旌阳

jīng yáng

贵阳

guì yáng

滏阳

fǔ yáng

尚阳

shàng yáng

墨阳

mò yáng

峄阳

yì yáng

常阳

cháng yáng

睿阳

ruì yang

时阳

shí yáng

辽阳

liáo yáng

陵阳

líng yáng

沈阳

shěn yáng

闹阳

nào yáng

迟阳

chí yáng

鄱阳

pó yáng

洛阳

luò yáng

昭阳

zhāo yáng

一阳

yī yáng

端阳

duān yáng

枭阳

xiāo yáng

阴阳

yīn yáng

萯阳

fù yáng

惨阳

cǎn yáng

毂阳

gǔ yáng

潁阳

yǐng yáng

骄阳

jiāo yáng

向阳

xiàng yáng

重阳

chóng yáng

昌阳

chāng yáng

泆阳

yì yáng

盛阳

shèng yáng

晞阳

xī yáng

鲜阳

xiān yáng

当阳

dāng yáng

岐阳

qí yáng

秋阳

qiū yáng

凤阳

fèng yáng

嘄阳

jiào yáng

望阳

wàng yáng

烈阳

liè yáng

栎阳

yuè yáng

六阳

liù yáng

恒阳

héng yáng

建阳

jiàn yáng

区阳

qū yáng

隔阳

gé yáng

李阳

lǐ yáng

走阳

zǒu yáng

遮阳

zhē yáng

倾阳

qīng yáng

冲阳

chōng yáng

赞阳

zàn yáng

云阳

yún yáng

觟阳

huà yáng

浮阳

fú yáng

颍阳

yǐng yáng

鲁阳

lǔ yáng

荥阳

xíng yáng

天阳

tiān yáng

积阳

jī yáng

平阳

píng yáng

倚阳

yǐ yáng

清阳

qīng yáng

还阳

huán yáng

吉阳

jí yáng

娇阳

jiāo yáng

戴阳

dài yáng

闿阳

kǎi yáng

艳阳

yàn yáng

山阳

shān yáng

密阳

mì yáng

高阳

gāo yáng

初阳

chū yáng

泌阳

bì yáng

渔阳

yú yáng

上一组词:贵阳
下一组词:腹记

更多愆的组词

愆阳的意思


词语解释:

阳气过盛。本谓冬天温和,有悖节令。后亦指天旱或酷热。

引证解释:

⒈ 亦作“愆暘”。阳气过盛。本谓冬天温和,有悖节令。后亦指天旱或酷热。

引《左传·昭公四年》:“夫冰以风壮,而以风出,其藏之也周,其用之也徧,则冬无愆阳,夏无伏阴。”
杜预注:“愆,过也。谓冬温。”
《逸周书·时训》:“草木不黄落,是为愆阳;蛰虫不咸俯,民多流亡。”
唐白居易《祈皋亭神文》:“去秋愆阳,今夏少雨,实忧灾沴,重困杭人。”
前蜀杜光庭《神仙感遇传·释玄照》:“今愆暘经时,国内荒饉,可致甘泽,以救生灵。”
明刘基《次韵石末公闵雨》:“岂意愆阳为沴气,忽过炎夏到秋风。”

国语词典:

阳气过盛。指冬天过度酷热干旱,是天候失常的现象。

网络解释:

愆阳

愆阳是一个汉语词汇,本谓冬天温和,有悖节令。后亦指天旱或酷热。
更多阳的组词

愆阳详细解释


读音:qiān

愆qiān(1)(名)罪过;过失:前~|罪~。(2)(动)错过(时期):~期(延误日期)|~滞。

读音:yáng

(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025