kàng yáng
kàng fú
kàng hàn
kàng liè
kàng zhí
kàng lì
kàng yáng
kàng mǎn
kàng mù
kàng rè
kàng liàng
kàng hàn
kàng jìn
kàng hàn
kàng jí
kàng jù
kàng lǐ
kàng wèi
kàng shān
kàng lóng
kàng yán
kàng jìn
kàng zhuàng
kàng méi
kàng áng
kàng huǐ
kàng yáng
kàng dá
kàng chǒng
kàng zhì
kàng fèn
kàng héng
kàng cí
kàng jiē
kàng bào
kàng jǐng
kàng lì
kàng cáng
kàng hàn
kàng qiáng
kàng kàng
kàng yì
kàng è
kàng chí
yǐ yáng
gé yáng
yōu yáng
sháo yáng
hé yáng
tài yáng
jiāo yáng
jī yáng
shào yáng
zàn yáng
qū yáng
xù yáng
chéng yáng
jiàn yáng
qiān yáng
qiū yáng
ruì yang
yú yáng
chóng yáng
jiāo yáng
kàng yáng
liè yáng
xuán yáng
cháng yáng
xiāo yáng
xī yáng
mù yáng
yǒu yáng
yīn yáng
jiāng yáng
xī yáng
bǐng yáng
kǎi yáng
dòng yáng
chūn yáng
huǒ yáng
xián yáng
chāng yáng
luán yáng
fù yáng
gǔ yáng
pù yáng
jǐng yáng
dān yáng
kāi yáng
fǔ yáng
sūn yáng
gāo yáng
liú yáng
zhōu yáng
tán yáng
fú yáng
jí yáng
shí yáng
guì yáng
zhē yáng
yuè yáng
yī yáng
xì yáng
qiān yáng
cǎn yáng
mí yáng
xiān yáng
kàng yáng
yún yáng
yù yáng
nán yáng
ōu yáng
zhǐ yáng
gān yáng
xīn yáng
xià yáng
bì yáng
héng yáng
yì yáng
lǔ yáng
guī yáng
xīn yáng
mì yáng
zhì yáng
sān yáng
xiǎo yáng
xiāo yáng
chū yáng
diào yáng
qīng yáng
yǐng yáng
chún yáng
chōng yáng
qí yáng
dài yáng
suǒ yáng
xié yáng
fén yáng
liù yáng
huà yáng
xī yáng
duān yáng
shěn yáng
èr yáng
jiē yáng
nuǎn yáng
rì yáng
liáo yáng
mèng yáng
dōng yáng
píng yáng
huá yáng
xiǎn yáng
è yáng
shǒu yáng
chí yáng
qīng yáng
shān yáng
lǐ yáng
wèi yáng
nào yáng
líng yáng
yàn yáng
fù yáng
gé yáng
cháo yáng
lóng yáng
xún yáng
ā yáng
wàng yáng
méng yáng
huán yáng
zǒu yáng
jí yáng
xíng yáng
pó yáng
láo yáng
yán yáng
cán yáng
zhū yáng
xiàng yáng
jīng yáng
kǒng yáng
yuán yáng
yī yáng
shàng yáng
jiào yáng
huí yáng
zhuàng yáng
zōng yáng
yǐng yáng
jì yáng
xiǎo yáng
qīng yáng
tiān yáng
luò yáng
shèng yáng
fèng yáng
zhāo yáng
mò yáng
zī yáng
dāng yáng
jiǔ yáng
wěi yáng
hóng yáng
pú yáng
dú yáng
xī yáng
yì yáng
盛极之阳气。
形容人君骄横寡恩。
指旱灾。
中医谓阴虚而致阳气偏盛的病理现象。
⒈ 盛极之阳气。
引《易·乾》“上九,亢龙有悔” 唐孔颖达疏:“上九,亢阳之至,大而极盛。”
《明史·陆树德传》:“仲夏亢阳月,宜益慎起居。”
⒉ 形容人君骄横寡恩。
引汉王充《论衡·明雩》:“湛之时,人君未必沉溺也;旱之时,未必亢阳也。人君为政,前后若一。然而一湛一旱,时气也。”
《三国志·吴志·步骘传》:“频年枯旱,亢阳之应也。”
⒊ 指旱灾。
引三国魏曹植《诰咎文》:“亢阳害苗。”
《周书·于翼传》:“旧俗,每逢亢阳,祷白兆山祈雨。”
宋司马光《苦雨》诗:“今春忧亢阳,引领望云族。”
⒋ 中医谓阴虚而致阳气偏盛的病理现象。
引清梁章鉅《退庵随笔·摄生》:“肝肾虚与阴虚而补以参,庸有济乎?岂但无济,亢阳不更煎鑠乎?”
阳气极盛。
高的。高亢
高傲、强硬。亢直、不卑不亢
过甚。亢旱、亢奋、亢进
阳读音:yáng阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。