昌阳


昌阳的组词


昌姬

chāng jī

昌熙

chāng xī

昌菹

chāng zū

昌葅

chāng zū

昌丰

chāng fēng

昌隆

chāng lóng

昌辉

chāng huī

昌辰

chāng chén

昌黎

chāng lí

昌符

chāng fú

昌阜

chāng fù

昌图

chāng tú

昌户

chāng hù

昌箓

chāng lù

昌狂

chāng kuáng

昌时

chāng shí

昌遐

chāng xiá

昌福

chāng fú

昌侯

chāng hòu

昌作

chāng zuò

昌庭

chāng tíng

昌志

chāng zhì

昌仆

chāng pú

昌容

chāng róng

昌诵

chāng sòng

昌炽

chāng chì

昌胤

chāng yìn

昌濮

chāng pú

昌阳

chāng yáng

昌朝

chāng cháo

昌期

chāng qī

昌蒲

chāng pú

昌本

chāng běn

昌华

chāng huá

昌博

chāng bó

昌德

chāng dé

昌懋

chāng mào

昌教

chāng jiào

昌光

chāng guāng

昌盛

chāng shèng

昌运

chāng yùn

昌泰

chāng tài

昌达

chāng dá

昌门

chāng mén

昌瑞

chāng ruì

昌导

chāng dǎo

昌霍

chāng huò

昌意

chāng yì

昌雄

chāng xióng

昌延

chāng yán

昌族

chāng zú

昌乐

chāng lè

昌昌

chāng chāng

昌辞

chāng cí

昌义

chāng yì

昌大

chāng dà

昌繁

chāng fán

昌亡

chāng wáng

昌云

chāng yún

昌衍

chāng yǎn

昌言

chāng yán

昌谷

chāng gǔ

昌洋

chāng yáng

昌风

chāng fēng

昌籙

chāng lù

昌茂

chāng mào

昌齐

chāng qí

昌晖

chāng huī

昌逸

chāng yì

昌年

chāng nián

昌富

chāng fù

昌熟

chāng shú

昌衢

chāng qú

昌化

chāng huà

昌明

chāng míng

昌歜

chāng chù

昌舒

chāng shū

昌披

chāng pī

昌历

chāng lì

昌鼠

chāng shǔ

昌翔

chāng xiáng

昌世

chāng shì

昌会

chāng huì

昌九

chāng jiǔ

昌羊

chāng yáng

昌旺

chāng wàng

昌兴

chāng xīng

昌基

chāng jī


初阳

chū yáng

西阳

xī yáng

骄阳

jiāo yáng

羲阳

xī yáng

觟阳

huà yáng

惨阳

cǎn yáng

高阳

gāo yáng

凤阳

fèng yáng

盛阳

shèng yáng

云阳

yún yáng

迟阳

chí yáng

红阳

hóng yáng

一阳

yī yáng

沐阳

mù yáng

咸阳

xián yáng

秉阳

bǐng yáng

闿阳

kǎi yáng

曝阳

pù yáng

东阳

dōng yáng

日阳

rì yáng

河阳

hé yáng

恒阳

héng yáng

毂阳

gǔ yáng

六阳

liù yáng

艳阳

yàn yáng

欧阳

ōu yáng

华阳

huá yáng

暖阳

nuǎn yáng

悬阳

xuán yáng

锁阳

suǒ yáng

山阳

shān yáng

斜阳

xié yáng

端阳

duān yáng

洞阳

dòng yáng

回阳

huí yáng

酉阳

yǒu yáng

极阳

jí yáng

晞阳

xī yáng

新阳

xīn yáng

首阳

shǒu yáng

吉阳

jí yáng

嘄阳

jiào yáng

渔阳

yú yáng

枞阳

zōng yáng

陵阳

líng yáng

枭阳

xiāo yáng

冲阳

chōng yáng

天阳

tiān yáng

贵阳

guì yáng

小阳

xiǎo yáng

炎阳

yán yáng

戴阳

dài yáng

昙阳

tán yáng

秋阳

qiū yáng

开阳

kāi yáng

重阳

chóng yáng

朱阳

zhū yáng

諐阳

qiān yáng

绩阳

jì yáng

倾阳

qīng yáng

歊阳

xiāo yáng

春阳

chūn yáng

荥阳

xíng yáng

江阳

jiāng yáng

栎阳

yuè yáng

积阳

jī yáng

阿阳

ā yáng

濮阳

pú yáng

孙阳

sūn yáng

调阳

diào yáng

还阳

huán yáng

洛阳

luò yáng

澄阳

chéng yáng

韶阳

sháo yáng

岐阳

qí yáng

芷阳

zhǐ yáng

平阳

píng yáng

烈阳

liè yáng

愆阳

qiān yáng

二阳

èr yáng

痿阳

wěi yáng

显阳

xiǎn yáng

遏阳

è yáng

揭阳

jiē yáng

戏阳

xì yáng

赞阳

zàn yáng

尚阳

shàng yáng

睿阳

ruì yang

娇阳

jiāo yáng

格阳

gé yáng

隔阳

gé yáng

时阳

shí yáng

纯阳

chún yáng

浔阳

xún yáng

墨阳

mò yáng

李阳

lǐ yáng

萯阳

fù yáng

晓阳

xiǎo yáng

淄阳

zī yáng

孔阳

kǒng yáng

太阳

tài yáng

颍阳

yǐng yáng

闹阳

nào yáng

旭阳

xù yáng

峄阳

yì yáng

遮阳

zhē yáng

迷阳

mí yáng

鲑阳

guī yáng

夕阳

xī yáng

辽阳

liáo yáng

伊阳

yī yáng

独阳

dú yáng

辛阳

xīn yáng

龙阳

lóng yáng

夏阳

xià yáng

滏阳

fǔ yáng

景阳

jǐng yáng

昭阳

zhāo yáng

炕阳

kàng yáng

肝阳

gān yáng

炙阳

zhì yáng

青阳

qīng yáng

丹阳

dān yáng

清阳

qīng yáng

泌阳

bì yáng

萌阳

méng yáng

壮阳

zhuàng yáng

常阳

cháng yáng

当阳

dāng yáng

泆阳

yì yáng

昌阳

chāng yáng

少阳

shào yáng

沈阳

shěn yáng

向阳

xiàng yáng

汾阳

fén yáng

孟阳

mèng yáng

九阳

jiǔ yáng

火阳

huǒ yáng

玉阳

yù yáng

望阳

wàng yáng

南阳

nán yáng

渭阳

wèi yáng

建阳

jiàn yáng

滦阳

luán yáng

悠阳

yōu yáng

走阳

zǒu yáng

鄱阳

pó yáng

浏阳

liú yáng

朝阳

cháo yáng

倚阳

yǐ yáng

浮阳

fú yáng

潁阳

yǐng yáng

鲁阳

lǔ yáng

轑阳

láo yáng

鲜阳

xiān yáng

残阳

cán yáng

复阳

fù yáng

周阳

zhōu yáng

区阳

qū yáng

亢阳

kàng yáng

旌阳

jīng yáng

三阳

sān yáng

元阳

yuán yáng

阴阳

yīn yáng

密阳

mì yáng

上一组词:昌葅
下一组词:昌大

更多昌的组词

昌阳的意思


词语解释:

菖[.好工具]蒲别名。昌,通"菖"。

引证解释:

⒈ 菖蒲别名。昌,通“菖”。按, 南朝梁陶弘景《名医别录》认为昌阳、昌蒲是二物,自韩愈谓“昌阳引年”,作为一物,其后宋代《圣济总录》即承其说,以昌阳为昌蒲别名。 《吕氏春秋》谓冬至后五十七日,昌蒲始生。据此,昌蒲得名昌阳,以其得阳气而昌盛。参阅《吕氏春秋·任地》、 宋吴曾《能改斋漫录·方物》。参见“昌蒲”。

引唐韩愈《进学解》:“忘己量之所称,指前人之瑕疵。是所谓詰匠氏之不以杙为楹,而訾医师以昌阳引年,欲进其豨苓也。”

网络解释:

昌阳

多年生常绿草本植物,株高30~40厘米,全株具香气。硬质的根状茎横走,多分枝。叶剑状条形,两列状密生于短茎上,全缘,先端惭尖,有光泽,中脉不明显。4~5月开花,花茎叶状,扁三棱形,肉穗花序,花小而密生,花绿色,无观赏价值。浆果肉质,倒卵圆形。
更多阳的组词

昌阳详细解释


读音:chāng

昌chāng(1)(形)繁荣;兴旺:~明|蕃~|南~|武~|繁荣~盛。(2)(形)姓。

读音:yáng

(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025