fú yè
fú yè
fú luán
fú chōu
fú sū
fú shēng
fú jiā
fú fāng
fú sàng
fú lí
fú zhèng
fú fǔ
fú jiē
fú zuǒ
fú chèn
fú yáo
fú lún
fú fú
fú cán
fú lù
fú qǐ
fú tóu
fú mù
fú chuáng
fú xié
fú yǎng
fú xíng
fú jià
fú jiù
fú shì
fú qú
fú qiáng
fú gài
fú fēng
fú zhī
fú niē
fú jiāng
fú diān
fú zhàng
fú jī
fú é
fú jī
fú wēi
fú bìng
fú shù
fú chuáng
fú bāng
fú cóng
fú yōng
fú jiā
fú zhèng
fú gǒng
fú sāng
fú bō
fú yǔ
fú qióng
fú shǒu
fú fú
fú liú
fú zhí
fú zhèng
fú qiè
fú lái
fú píng
fú gū
fú zhěng
fú yí
fú liǔ
fú yì
fú fú
fú wǎn
fú jǔ
fú yú
fú tóng
fú hù
fú tǐ
fú tuán
fú shāng
fú zhì
fú shū
fú dài
fú fú
fú yù
fú bào
fú lì
fú qīng
fú shū
fú yì
fú shì
fú zhú
fú qú
fú lú
fú yú
fú lán
fú wèi
fú bì
fú jí
fú miáo
fú zhí
fú bá
fú zàn
fú lái
fú jìn
fú tī
fú cè
fú chí
fú yú
fú yì
fú jiǎng
fú pín
fú zhù
fú shū
fú jīn
fú lǎo
fú xū
fú cùn
fú kuāng
fú jiù
fú yú
fú guāng
fú féng
fú kuāng
fú chéng
fú lóu
gǔn tóng
gǒu tóng
guī tóng
yì tóng
bìng tóng
zhōu tóng
lái tóng
yǒu tóng
lèi tóng
kōng tóng
bàn tóng
hóng tóng
hé tóng
hé tong
kān tóng
hùn tóng
yuē tóng
dào tóng
fù tóng
àn tóng
yǔ tóng
xié tóng
xiāng tóng
fú tóng
pǔ tóng
huì tóng
yī tóng
bù tóng
chuàn tóng
péi tóng
lián tóng
lǜ tóng
guì tóng
hú tòng
qí tóng
yí tóng
léi tóng
rú tóng
fū tóng
shāng tóng
bāng tóng
rèn tóng
shàng tóng
qiān tóng
qià tóng
dà tóng
bù tóng
bào tóng
jìng tóng
dòng tóng
suí tóng
huǒ tóng
děng tóng
jī tóng
liù tóng
tōng tóng
gǔn tóng
hé tóng
gōng tóng
lián tóng
dài tóng
sān tóng
bī tóng
cóng tóng
zàn tóng
jiàn tóng
hún tóng
jiàn tóng
xié tóng
xié tóng
gòng tóng
duì tóng
⒈ 符合;附和。
引《魏书·济南王匡传》:“於时议者,多云芳是,唯黄门侍郎孙惠蔚与崇扶同。”
《隋书·经籍志二》:“﹝《纪年》﹞其著书皆编年相次,文意大似《春秋经》。诸所记事,多与《春秋》、《左氏》扶同。”
唐杜牧《上李司徒相公论用兵书》:“刘悟卒, 从諫求继,与扶同者只鄆州随来中军二千耳。”
明王廷相《慎言·君子》:“郑兴、贾逵以扶同显贵, 桓谭、尹敏以乖忤沦弃。”
⒉ 伙同。
引元无名氏《杀狗劝夫》第四折:“那告状人指陈实事,都是些扶同捏合的虚词。”
明刘若愚《<酌中志>自序》:“﹝太祖﹞创交结近侍官员之律,禁扶同奏啟之条。”
《清史稿·高宗纪一》:“寝许容署湖北巡抚之命,留晏斯盛任,仍申诫言官扶同纠论。”
相合、合同。《二刻拍案惊奇.卷二二》:「总是他不知数目,不识物料,凭著家人与匠作扶同破费。」也作「扶合」。
扶fú(1)(动)本义:用物支持使人物或自己不倒:~犁|~老携幼|~着栏杆。用手帮助躺着或倒下的坐或立;用手使倒下的东西竖直:用物支持使人物或自己不倒(2)(动)本义:用物支持使人物或自己不倒:~犁|~老携幼|~着栏杆。扶助:用物支持使人物或自己不倒(3)(动)本义:用物支持使人物或自己不倒:用物支持使人物或自己不倒
同读音:tóng,tòng[ tóng ]1. 一样,没有差异;相同。同一(a.一致,统一;b.共同的一个或一种)。同侪(同辈)。同庚(同岁)。同年。同胞。同人(a.在同一单位工作的人;b.同行业的人)。同仁(同人)。同仇敌忾。同工异曲。同室操戈。情同手足。
2. 共,在一起(从事):共同。同学。同步。殊途同归。同舟共济。
3. 和,跟:同流合污。
4. 姓。