fú sàng
fú jí
fú é
fú tī
fú wèi
fú yú
fú qiáng
fú zhì
fú lí
fú yì
fú yáo
fú cóng
fú liú
fú fēng
fú bìng
fú sū
fú zhí
fú lán
fú gǒng
fú shēng
fú tuán
fú bō
fú lún
fú shì
fú fāng
fú tóu
fú shù
fú xíng
fú zhàng
fú fú
fú lì
fú bào
fú mù
fú zhèng
fú liǔ
fú sāng
fú lái
fú qiè
fú bá
fú shāng
fú kuāng
fú yǎng
fú xié
fú píng
fú chōu
fú jiù
fú chèn
fú zhěng
fú hù
fú jìn
fú guāng
fú chuáng
fú yè
fú diān
fú yú
fú zhù
fú zuǒ
fú cè
fú wǎn
fú niē
fú fú
fú lǎo
fú jǔ
fú zhí
fú shì
fú tǐ
fú qú
fú gài
fú bì
fú lù
fú shū
fú chí
fú féng
fú yì
fú fǔ
fú jià
fú yōng
fú yú
fú cán
fú lái
fú qǐ
fú qióng
fú yǔ
fú yí
fú jiā
fú jiāng
fú zhī
fú xū
fú yè
fú pín
fú bāng
fú luán
fú jiā
fú jiù
fú jiē
fú chéng
fú qīng
fú jīn
fú gū
fú chuáng
fú zhèng
fú shū
fú dài
fú wēi
fú yì
fú jī
fú zhú
fú jiǎng
fú qú
fú fú
fú zhèng
fú kuāng
fú shū
fú jī
fú yù
fú lóu
fú lú
fú shǒu
fú zàn
fú fú
fú miáo
fú tóng
fú yú
fú cùn
chī zhú
yún zhú
bèng zhú
māo zhú
qí zhú
cí zhú
yín zhú
hàn zhú
xiè zhú
lǐn zhú
pǐn zhú
qióng zhú
nán zhú
fèng zhú
dí zhú
ròu zhú
mèng zhú
cí zhú
tiān zhú
huáng zhú
cuì zhú
qióng zhú
kū zhú
bān zhú
zuó zhú
qīng zhú
guì zhú
qí zhú
lú zhú
zǐ zhú
chǔ zhú
bāo zhú
xún zhú
sī zhú
mì zhú
pào zhú
sōng zhú
jiǔ zhú
jīn zhú
qì zhú
pú zhú
tán zhú
xǐ zhú
ruì zhú
jīn zhú
pò zhú
yì zhú
lěng zhú
biān zhú
bǐ zhú
mèi zhú
kūn zhú
háo zhú
kū zhú
hǔ zhú
dì zhú
shēn zhú
dí zhú
ruò zhú
liáo zhú
nán zhú
páo zhú
cè zhú
hàn zhú
mù zhú
gū zhú
lè zhú
huáng zhú
fāng zhú
diān zhú
lèi zhú
jǐn zhú
shù zhú
mò zhú
yǔ zhú
hēi zhú
cán zhú
xiào zhú
lù zhú
shuǐ zhú
yù zhú
lù zhú
dān zhú
xiū zhú
yǎn zhú
xì zhú
lóng zhú
táo zhú
jiàn zhú
xiū zhú
àn zhú
hán zhú
chí zhú
pōu zhú
zōng zhú
kǔ zhú
shí zhú
tù zhú
jiū zhú
fú zhú
shí zhú
jī zhú
qióng zhú
chéng zhú
tóng zhú
huáng zhú
tǒng zhú
máo zhú
jī zhú
diàn zhú
máo zhú
bào zhú
xiù zhú
kōng zhú
gé zhú
kǔ zhú
zǐ zhú
chuī zhú
hé zhú
cì zhú
xiāng zhú
fēn zhú
jiàn zhú
pèi zhú
bān zhú
lóng zhú
sè zhú
lè zhú
kē zhú
fú zhú
gū zhú
biān zhú
guì zhú
zhàng zhú
sǎo zhú
miào zhú
bā zhú
yú zhú
jiāo zhú
tóng zhú
chái zhú
ruò zhú
kàn zhú
⒈ 即卭竹。因用以做手杖而著称于世,故名。
引《山海经·中山经》:“﹝龟山﹞多扶竹。”
郭璞注:“扶竹,卭竹也。高节实中,中杖也,名之扶老竹。”
⒉ 枝条两两相对骈生的竹子。
引明杨慎《丹铅续录·花木·扶竹》:“武林山西旧有双竹院,中所产修篁嫩篠,皆对抽并胤, 王子敬《竹谱》所谓‘扶竹’,譬犹海上之桑,两两相比,谓之扶桑也。扶竹之笋,名曰合欢。”
一种实心节高,适于作拐杖的竹子。
扶fú(1)(动)本义:用物支持使人物或自己不倒:~犁|~老携幼|~着栏杆。用手帮助躺着或倒下的坐或立;用手使倒下的东西竖直:用物支持使人物或自己不倒(2)(动)本义:用物支持使人物或自己不倒:~犁|~老携幼|~着栏杆。扶助:用物支持使人物或自己不倒(3)(动)本义:用物支持使人物或自己不倒:用物支持使人物或自己不倒
竹读音:zhú[ zhú ]1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。
2. 指竹制管乐器:金石丝竹。
3. 中国古代乐器八音之一。
4. 姓。