ruò zǐ
ruò nuò
ruò jí
ruò jiǎn
ruò zhì
ruò zhǔ
ruò rén
ruò wàn
ruò gū
ruò guǎn
ruò gǔ
ruò guǎ
ruò liǔ
ruò guàn
ruò shǒu
ruò xī
ruò xiàng
ruò gōng
ruò xī
ruò tuān
ruò liè
ruò lèi
ruò sàng
ruò hàn
ruò mài
ruò diǎn
ruò zhì
ruò shàng
ruò dí
ruò kǒu
ruò fēng
ruò háo
ruò yuē
ruò yuàn
ruò wèn
ruò dì
ruò ruò
ruò xiǎo
ruò cái
ruò mén
ruò lǚ
ruò chén
ruò dì
ruò chì
ruò mèi
ruò lì
ruò shì
ruò líng
ruò shuǐ
ruò shì
ruò nián
ruò fáng
sī liǔ
chí liǔ
guǎng liǔ
yán liǔ
xiān liǔ
yù liǔ
jiǎn liǔ
jiǎn liǔ
huā liǔ
qiáng liǔ
èr liǔ
chuí liǔ
zhí liǔ
yù liǔ
kū liǔ
yú liǔ
jìn liǔ
nì liǔ
yān liǔ
pú liǔ
qǐ liǔ
sān liǔ
rén liǔ
shā liǔ
nián liǔ
jǔ liǔ
wū liǔ
chēng liǔ
méi liǔ
xiāng liǔ
fú liǔ
liú liǔ
wéi liǔ
jī liǔ
hán liǔ
huáng liǔ
hàn liǔ
yán liǔ
jí liǔ
duàn liǔ
ruò liǔ
fēng liǔ
biān liǔ
guān liǔ
jǔ liǔ
hé liǔ
yáng liǔ
shé liǔ
chā liǔ
kuāng liǔ
shà liǔ
méi liǔ
guǐ liǔ
zhé liǔ
dòng liǔ
zhāng liǔ
yáng liǔ
yí liǔ
hAo86.弱柳ruòliǔ
(1) 柔细的柳条
英slim and delicate willow⒈ 柳条柔弱,故称弱柳。
引南朝陈张正见《赋得垂柳映斜溪》:“千仞青溪险,三阳弱柳垂。”
唐贾至《早朝大明宫呈两省僚友》诗:“千条弱柳垂青琐,百囀流鶯绕建章。”
宋杨万里《送彭元忠县丞北归》诗:“三春弱柳三秋月,半溪清水半峰雪。”
⒉ 喻指妓女。
引唐贾至《春思》诗之二:“红粉当壚弱柳垂,金花腊酒解酴醿。笙歌日暮能留客,醉杀长安轻薄儿。”
清孔尚任《桃花扇·侦戏》:“白门弱柳许谁攀,文酒笙歌俱等閒。”
⒊ 喻美人的腰肢。
引清陈孟楷《湘烟小录·香畹楼忆语》:“釧鬆皓腕香桃瘦,带缓纤腰弱柳柔。”
弱ruò(1)(形)气力小;势力差:软~|衰~。(2)(形)年幼:老~。(3)(动)差;不如:他的本领不~于那些人。(4)(动)〈书〉丧失(指人死):又~一个。(5)(助)接在分数或小数后面;表示略少于此数:三分之二~。
柳读音:liǔ柳liǔ(1)(名)柳树;落叶乔木或灌木;叶子狭长。(2)(名)二十八宿之一。(3)(名)(Liǔ)姓。