ruò zhì
ruò guàn
ruò zhì
ruò tuān
ruò nián
ruò kǒu
ruò fáng
ruò jiǎn
ruò xī
ruò fēng
ruò gū
ruò gǔ
ruò shuǐ
ruò sàng
ruò wèn
ruò shì
ruò hàn
ruò lǚ
ruò lì
ruò diǎn
ruò cái
ruò shì
ruò nuò
ruò zǐ
ruò mén
ruò ruò
ruò xiǎo
ruò dí
ruò shàng
ruò shǒu
ruò liǔ
ruò chì
ruò mèi
ruò yuàn
ruò chén
ruò wàn
ruò xī
ruò zhǔ
ruò yuē
ruò jí
ruò dì
ruò mài
ruò líng
ruò guǎn
ruò guǎ
ruò liè
ruò lèi
ruò háo
ruò dì
ruò gōng
ruò rén
ruò xiàng
lún sàng
hù sàng
chuǎng sāng
guó sāng
zhuó sàng
kuì sàng
nèi sàng
fèi sàng
nì sàng
piān sàng
sòng sāng
fáng sàng
gǔ sàng
cú sàng
lì sàng
kāi sàng
dào sàng
diāo sàng
zǔ sàng
chū sāng
lì sàng
diào sāng
shǒu sāng
bāo sàng
zhí sàng
jiān sàng
yǔn sàng
dà sàng
ruò sàng
fù sāng
háo sāng
jiāo sàng
fán sàng
qì sàng
gào sàng
kuī sàng
kòu sàng
jū sāng
jǔ sàng
bēi sàng
fèn sàng
guāi sàng
zāo sàng
cóng sàng
cú sàng
lǐ sàng
bēn sāng
fāng sàng
gǔ sàng
huò sàng
zhá sàng
lè sàng
kū sāng
duǎn sàng
xiǎo sàng
zú sàng
shī sàng
xiōng sàng
fā sāng
nào sàng
shuāi sāng
tuí sāng
hù sàng
zhuó sàng
bēn sàng
tíng sàng
guàn sàng
xīn sàng
nǎo sàng
shuì sàng
zhòng sàng
jiǔ sàng
kè sàng
ào sàng
dā sàng
sī sàng
bīng sàng
miǎn sàng
jié sàng
bìn sàng
wǎn sàng
dá sàng
de sàng
quē sàng
zhuàng sàng
xíng sāng
chú sāng
tàn sàng
chí sàng
nǎng sàng
bēng sàng
biǎn sàng
quán sàng
fú sàng
hūn sàng
shī sàng
dāng sàng
lí sàng
yīn sàng
shū sàng
diāo sàng
yāo sàng
lín sàng
háo sāng
tuí sàng
káng sàng
chóng sàng
sī sàng
gǎo sàng
bào sāng
jiǎn sàng
⒈ 谓少而失其故居。
引《庄子·齐物论》:“予恶乎知恶死之非弱丧而不知归者邪!”
郭象注:“少而失其故居,名为弱丧。夫弱丧者,遂安於所在而不知归於故乡也。”
成玄英疏:“弱者弱龄,丧之言失。谓少年遭乱,丧失桑梓,遂安他土而不知归。”
南朝梁武帝《游钟山大爱敬寺》诗:“从流既难反,弱丧谓不然。”
《南史·隐逸传上·顾欢》:“悖礼犯顺,曾莫之觉;弱丧忘归,孰识其旧。”
年少遭乱而流落他乡。
弱ruò(1)(形)气力小;势力差:软~|衰~。(2)(形)年幼:老~。(3)(动)差;不如:他的本领不~于那些人。(4)(动)〈书〉丧失(指人死):又~一个。(5)(助)接在分数或小数后面;表示略少于此数:三分之二~。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。