gào fú
gào xiū
gào bié
gào tiān
gào má
gào xiōng
gào zhá
gào quē
gào shi
gào bào
gào lìng
gào qī
gào mín
gào miǎn
gào shèng
gào miào
gào xiǎng
gào zhuàng
gào jī
gào jié
gào yù
gào jì
gào xiè
gào jué
gào biàn
gào song
gào pò
gào zhī
gào yǔ
gào shuò
gào shuò
gào wén
gào zhá
gào zhōng
gào bǐng
gào shì
gào jǐng
gào shé
gào láo
gào kuì
gào jìn
gào fā
gào hē
gào zhì
gào jié
gào tuō
gào lèi
gào yāo
gào āi
gào song
gào shēn
gào qǐ
gào qiú
gào cí
gào dài
gào chéng
gào háng
gào sòng
gào zuì
gào jùn
gào jié
gào huí
gào mí
gào lùn
gào pìn
gào dǎo
gào lǐ
gào shí
gào cú
gào zhù
gào liáo
gào yán
gào sù
gào dài
gào chǎn
gào lǐ
gào cún
gào qǐng
gào tuì
gào zhù
gào yī
gào dié
gào biàn
gào fèng
gào yuè
gào yè
gào sàng
gào liè
gào jiè
gào níng
gào dǎo
gào jiè
gào yù
gào cí
gào guān
gào zhài
gào jí
gào zuò
gào chuī
gào bìng
gào qiǎn
gào lǎo
gào zhì
gào bái
gào jiě
gào shǒu
gào hé
gào jiān
gào jiè
gào zhǐ
gào nì
gào bāng
gào jià
gào rǎo
gào jiào
gào jí
gào huāng
gào guī
gào dòu
gào wèi
gào mìng
gào fù
gào chì
gào mì
gào xīn
gào biǎn
gào sài
gào jiè
gào dí
gào lài
gào nán
gào tuō
gào fá
gào chá
gào yǐn
gào yǎng
gào zhuàng
gào ráo
gào jué
gào qìng
gào tuō
⒈ 指告发富户隐匿财产,逃漏税款。
引《史记·酷吏列传》:“出告緡令,鉏豪彊并兼之家。”
张守节正义:“武帝伐四夷,国用不足,故税民田宅、船乘、畜产、奴婢等,皆平作钱数。每千钱一算,出一等,贾人倍之。若隐不税,有告之,半与告人,餘半入官。”
《后汉书·鲜卑传》:“乃兴盐铁酒榷之利,设告緡重税之令。”
宋邵伯温《闻见前录》卷四:“监司督责,以刻为明,簿法之苛,过於告緡。”
清吴伟业《短歌》:“胠篋从他误攫金,告緡怜我非怀璧。”
告gào(1)(动)把事情向人陈述、解说:~诉|~知|广~|报~|通~|忠~。(2)(动)向国家行政司法机关检举、控诉:~状|到法院去~他。(3)(动)为了某事而请求:~假|~贷。(4)(动)表明:~辞|自~奋勇。(5)(动)宣布或表示某种情况的实现:~成|~罄|~一段落。
缗读音:mín缗mín(1)(名)古代穿铜钱用的绳。(2)(量)指成串的铜线。