gào háng
gào jiān
gào lìng
gào shǒu
gào zhì
gào bāng
gào níng
gào quē
gào lǐ
gào bìng
gào jǐng
gào liáo
gào qǐng
gào sòng
gào chuī
gào mín
gào bǐng
gào jié
gào fèng
gào mí
gào tuō
gào lèi
gào song
gào tuō
gào shì
gào song
gào zhuàng
gào qī
gào zuì
gào shé
gào jī
gào yǎng
gào yǔ
gào zhù
gào zhài
gào jì
gào zhá
gào shí
gào pìn
gào bié
gào yuè
gào lài
gào qìng
gào guī
gào qiǎn
gào chá
gào sài
gào lùn
gào hē
gào lǎo
gào jié
gào má
gào jiè
gào fú
gào dài
gào sù
gào chéng
gào cú
gào yù
gào pò
gào dài
gào xīn
gào mìng
gào jué
gào lǐ
gào mì
gào cí
gào nì
gào dǎo
gào zhuàng
gào shi
gào wèi
gào xiōng
gào chì
gào bái
gào dié
gào huí
gào yù
gào yāo
gào miǎn
gào tuō
gào kuì
gào yán
gào cí
gào hé
gào biàn
gào dòu
gào bào
gào zhǐ
gào xiè
gào fù
gào fá
gào miào
gào liè
gào zhì
gào nán
gào yè
gào qǐ
gào shēn
gào yǐn
gào shuò
gào jiě
gào dǎo
gào zhá
gào xiǎng
gào biàn
gào jìn
gào jué
gào jiào
gào shèng
gào zuò
gào jùn
gào qiú
gào jí
gào tiān
gào fā
gào āi
gào sàng
gào biǎn
gào jiè
gào láo
gào jí
gào tuì
gào shuò
gào zhī
gào chǎn
gào guān
gào jiè
gào rǎo
gào ráo
gào cún
gào dí
gào zhù
gào zhōng
gào huāng
gào wén
gào jié
gào jià
gào xiū
gào jiè
gào yī
gāng jié
gòu jié
zòu jié
jiǎo jié
hù jié
bàng jié
huá jié
zī jié
shàn jié
gěng jié
jiāo jié
cháo jié
fēi jié
jiǎo jié
jī jié
diào jié
gào jié
jiǎo jié
miàn jié
qiào jié
jiū jié
dǐ jié
huì jié
cháo jié
diāo jié
wū jié
gōng jié
jiǎo jié
gé jié
xìng jié
nì jié
chǒu jié
jiǎo jié
pái jié
gòu jié
⒈ 责人过失或揭人阴私;告发。
引《汉书·刑法志》:“及孝文即位……论议务在宽厚,耻言人之过失。化行天下,告訐之俗易。”
颜师古注:“訐,面相斥罪也。”
宋苏轼《上韩丞相论灾伤手实书》:“昔之为天下者,恶告訐之乱俗也,故有不干己之法,非盗及强姦不得捕告。”
明王錂《春芜记·定计》:“﹝王小四﹞只在市井胡行,不怕官司告訐。”
清阮葵生《茶馀客话》卷八:“后数年, 镜为乡人告訐,亡命不知所终。”
刘师培《悲佃篇》:“明代之时,北境之田招民开垦,彼此告訐,或投献于王府勋戚。”
揭发他人的隐私。
告gào(1)(动)把事情向人陈述、解说:~诉|~知|广~|报~|通~|忠~。(2)(动)向国家行政司法机关检举、控诉:~状|到法院去~他。(3)(动)为了某事而请求:~假|~贷。(4)(动)表明:~辞|自~奋勇。(5)(动)宣布或表示某种情况的实现:~成|~罄|~一段落。
讦读音:jié讦jié(动)斥责别人的过失;揭发别人的隐私:攻~。