gēn gǎn
gēn qián
gēn dì
gēn suí
gēn zhuī
gēn chā
gēn yè
gēn zhèng
gēn jù
gēn xū
gēn bàn
gēn yá
gēn mó
gēn sù
gēn suǒ
gēn wō
gēn yuàn
gēn yǐn
gēn diāo
gēn tǒng
gēn pǔ
gēn hào
gēn tóu
gēn xíng
gēn shí
gēn màn
gēn dì
gēn jī
gēn chén
gēn jī
gēn sà
gēn gāi
gēn yuán
gēn chú
gēn jí
gēn gōu
gēn hù
gēn dǐ
gēn kuí
gēn xià
gēn yuán
gēn máo
gēn yuán
gēn sì
gēn yè
gēn zhí
gēn yuán
gēn zhe
gēn bù
gēn gù
gēn pí
gēn liú
gēn yóu
gēn yuán
gēn jué
gēn gé
gēn zǔ
gēn shì
gēn jī
gēn shuā
gēn zhuō
gēn dì
gēn qióng
gēn bá
gēn ná
gēn niè
gēn qì
gēn jì
gēn jiū
gēn tǐ
gēn bǔ
gēn jiǔ
gēn hé
gēn bèi
gēn mù
gēn zhǒng
gēn gù
gēn fà
gēn bō
gēn bàn
gēn máo
gēn shēng
gēn gāi
gēn cí
gēn zhū
gēn xì
gēn jiao
gēn kān
gēn chē
gēn jīng
gēn jié
gēn dǐ
gēn yīn
gēn zhì
gēn méng
gēn jù
gēn wéi
gēn shú
gēn wèn
gēn kuò
gēn cī
gēn yá
gēn lì
gēn miáo
gēn mén
gēn gàn
gēn zi
gēn ér
gēn yáo
gēn xù
gēn yá
gēn shuǐ
gēn xīn
gēn běn
gēn duān
gēn xìng
gēn dùn
gēn wǎn
gēn qì
jiǎn kān
qì kān
bǎo kān
lǚ kān
zhǎn kān
jiǎn kān
hé kān
zhì kān
chá kān
chī kān
tuī kān
sòng kān
duì kān
tàn kān
tà kān
kuī kān
chá kān
zhào kān
bǐ kān
shōu kān
jiào kān
qǔ kān
cuò kān
huì kān
gōng kān
gēn kān
bó kān
shěn kān
hé kān
mó kān
guī kān
diǎn kān
wěi kān
fù kān
jiào kān
jiǎn kān
tǐ kān
zhuī kān
dì kān
jū kān
wǎng kān
diǎn kān
zhì kān
chóu kān
dǎ kān
xíng kān
jì kān
⒈ 彻底查究。
引宋苏轼《论高丽进奉状》:“兼今来引致高丽僧人,必是徐戩本谋,臣已枷送左司理院根勘。”
宋陆游《老学庵笔记》卷七:“一日,朝士同观报状,见岭南郡守以不法被劾,朝旨令但中庸根勘。”
清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳消夏录四》:“此辈结党营私……操戈入室,理所必然,根勘已明,可驱之去。”
澈底勘察,详细调查。
根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。
勘读音:kān1.校订;核对:~误。校~。
2.实地查看;探测:~探。~查。~验。