根原


根原的组词


根心

gēn xīn

根素

gēn sù

根气

gēn qì

根尘

gēn chén

根窝

gēn wō

根绊

gēn bàn

根基

gēn jī

根韭

gēn jiǔ

根门

gēn mén

根器

gēn qì

根穷

gēn qióng

根系

gēn xì

根机

gēn jī

根蘖

gēn niè

根瓣

gēn bàn

根源

gēn yuán

根端

gēn duān

根蒂

gēn dì

根钝

gēn dùn

根繇

gēn yáo

根蔕

gēn dì

根节

gēn jié

根脚

gēn jiao

根牟

gēn mù

根种

gēn zhǒng

根式

gēn shì

根茇

gēn bá

根谱

gēn pǔ

根括

gēn kuò

根固

gēn gù

根蕟

gēn fà

根痼

gēn gù

根萌

gēn méng

根插

gēn chā

根萨

gēn sà

根际

gēn jì

根据

gēn jù

根词

gēn cí

根极

gēn jí

根祖

gēn zǔ

根蟊

gēn máo

根核

gēn hé

根茎

gēn jīng

根疵

gēn cī

根熟

gēn shú

根实

gēn shí

根由

gēn yóu

根生

gēn shēng

根刷

gēn shuā

根缘

gēn yuán

根子

gēn zi

根下

gēn xià

根捕

gēn bǔ

根據

gēn jù

根蔓

gēn màn

根格

gēn gé

根业

gēn yè

根部

gēn bù

根缉

gēn jī

根引

gēn yǐn

根瘤

gēn liú

根元

gēn yuán

根追

gēn zhuī

根前

gēn qián

根拿

gēn ná

根捉

gēn zhuō

根绝

gēn jué

根嗣

gēn sì

根叶

gēn yè

根魁

gēn kuí

根苑

gēn yuàn

根毛

gēn máo

根鞁

gēn bèi

根磨

gēn mó

根水

gēn shuǐ

根牙

gēn yá

根因

gēn yīn

根除

gēn chú

根芽

gēn yá

根值

gēn zhí

根体

gēn tǐ

根枑

gēn hù

根车

gēn chē

根证

gēn zhèng

根號

gēn hào

根究

gēn jiū

根垓

gēn gāi

根底

gēn dǐ

根原

gēn yuán

根围

gēn wéi

根涯

gēn yá

根索

gēn suǒ

根勘

gēn kān

根雕

gēn diāo

根问

gēn wèn

根绪

gēn xù

根荄

gēn gāi

根苗

gēn miáo

根性

gēn xìng

根菀

gēn wǎn

根儿

gēn ér

根株

gēn zhū

根地

gēn dì

根治

gēn zhì

根须

gēn xū

根行

gēn xíng

根柢

gēn dǐ

根本

gēn běn

根皮

gēn pí

根力

gēn lì

根着

gēn zhe

根拨

gēn bō

根头

gēn tóu

根援

gēn yuán

根秆

gēn gǎn

根统

gēn tǒng

根随

gēn suí

根干

gēn gàn

根勾

gēn gōu


大原

dà yuán

雪原

xuě yuán

莽原

mǎng yuán

骃原

yīn yuán

酶原

méi yuán

鹡原

jī yuán

赦原

shè yuán

复原

fù yuán

鸿原

hóng yuán

焦原

jiāo yuán

姜原

jiāng yuán

颜原

yán yuán

碧原

bì yuán

還原

hái yuán

麓原

lù yuán

一原

yī yuán

草原

cǎo yuán

邃原

suì yuán

陵原

líng yuán

阡原

qiān yuán

村原

cūn yuán

司原

sī yuán

砥原

dǐ yuán

曲原

qǔ yuán

病原

bìng yuán

秦原

qín yuán

燎原

liáo yuán

九原

jiǔ yuán

郊原

jiāo yuán

寒原

hán yuán

关原

guān yuán

见原

jiàn yuán

皋原

gāo yuán

募原

mù yuán

中原

zhōng yuán

渊原

yuān yuán

东原

dōng yuán

膜原

mó yuán

根原

gēn yuán

邴原

bǐng yuán

百原

bǎi yuán

川原

chuān yuán

屈原

qū yuán

松原

sōng yuán

旷原

kuàng yuán

抗原

kàng yuán

依原

yī yuán

穷原

qióng yuán

名原

míng yuán

辽原

liáo yuán

养原

yǎng yuán

本原

běn yuán

冰原

bīng yuán

鸰原

líng yuán

端原

duān yuán

基原

jī yuán

发原

fā yuán

周原

zhōu yuán

内原

nèi yuán

平原

píng yuán

冻原

dòng yuán

丘原

qiū yuán

枯原

kū yuán

在原

zài yuán

太原

tài yuán

鉴原

jiàn yuán

还原

huán yuán

河原

hé yuán

无原

wú yuán

復原

fù yuán

荒原

huāng yuán

讨原

tǎo yuán

苔原

tái yuán

青原

qīng yuán

当原

dāng yuán

乡原

xiāng yuán

高原

gāo yuán

黄原

huáng yuán

泉原

quán yuán

上一组词:穷根
下一组词:根嗣

更多根的组词

根原的意思


词语解释:

根源,根由。

引证解释:

⒈ 根源,根由。

引宋司马光《论风俗札子》:“是知选士者,治乱之枢机,风俗之根原也。”
《初刻拍案惊奇》卷十一:“抛弃在那里,倘若明日有人认出来,根究根原,连我也不得乾浄。”
《老残游记》第十一回:“説无鬼就可以不敬祖宗,为他家庭革命的根原。”
梁启超《小说与群治之关系》:“知此义,则吾中国群治腐败之总根原,可以识矣。”

国语词典:

根由,事情的始末、缘由。《水浒传.第三二回》:「问出那厮根原,解送官司理论。」《老残游记.第一一回》:「说无鬼就可以不敬祖宗,为他家庭革命的根原。」也作「根源」。

网络解释:

根原

根原,汉语词汇。拼音:gēn yuán释义:根源,根由。
更多原的组词

根原详细解释


读音:gēn

根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。

读音:yuán

原yuán(1)(形)最初的;开始的:~始|~人|~生动物。(2)(形)原来;本来:~地|~作者。(3)(形)没加工的:~棉|~煤|~油。(4)(Yuán)姓。原yuán(动)原谅:情有可~。原yuán(1)(名)宽广平坦的地方:平~|高~|草~。(2)同“塬”。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025