tǐ rèn
tǐ fù
tǐ rén
tǐ lì
tǐ yàng
tǐ yuán
tǐ luè
tǐ xīn
tǐ yù
tǐ biàn
tǐ fēn
tǐ dí
tǐ qì
tǐ qīn
tǐ qì
tǐ zhī
tǐ yùn
tǐ shì
tǐ niàn
tǐ cè
tǐ èr
tǐ liáo
tǐ liàng
tǐ yàn
tǐ miàn
tǐ hái
tǐ xiàn
tǐ mào
tǐ cí
tǐ xì
tǐ xī
tǐ yǔ
tǐ jú
tǐ liàng
tǐ lǚ
tǐ dù
tǐ wèi
tǐ fǎ
tǐ zhēng
tǐ dìng
tī ji
tǐ tiē
tǐ fū
tǐ tiān
tǐ lǐ
tǐ lì
tǐ yè
tǐ xìng
tǐ nìng
tǐ yìn
tǐ kàn
tǐ mào
tǐ pò
tǐ cè
tǐ xiàng
tǐ lèi
tǐ huà
tǐ guó
tǐ chén
tǐ jiě
tǐ ruò
tǐ tài
tǐ lǜ
tǐ huì
tǐ fú
tǐ qì
tǐ xiāng
tǐ gé
tǐ fǎng
tǐ biǎo
tǐ èr
tǐ zhuàng
tǐ cāo
tǐ qū
tǐ jiàn
tǐ sù
tǐ tàn
tǐ nèi
tǐ xíng
tǐ dé
tǐ fū
tǐ shí
tǐ duàn
tǐ wù
tǐ wèi
tǐ dào
tǐ zhì
tǐ sè
tǐ zhòng
tǐ zhì
tǐ cái
tǐ zhì
tǐ xiàn
tǐ zāi
tǐ zǐ
tǐ shàng
tǐ liào
tǐ zhèng
tǐ liàng
tǐ wù
tǐ xuǎn
tǐ xù
tǐ wàng
tǐ tiē
tǐ miàn
tǐ sù
tǐ jī
tǐ xíng
tǐ gǔ
tǐ hòu
tǐ jí
tǐ shěn
tǐ jié
tǐ shì
tǐ kān
tǐ tǒng
tǐ shī
tǐ qiāng
tǐ xíng
tǐ chá
tǐ liàn
diǎn kān
duì kān
shōu kān
dì kān
zhuī kān
jū kān
guī kān
tǐ kān
bǐ kān
hé kān
chá kān
qì kān
sòng kān
gōng kān
gēn kān
chá kān
zhì kān
bǎo kān
mó kān
zhào kān
jiǎn kān
fù kān
shěn kān
tàn kān
diǎn kān
zhǎn kān
jiào kān
xíng kān
jiào kān
cuò kān
dǎ kān
hé kān
wěi kān
huì kān
tà kān
jiǎn kān
bó kān
wǎng kān
zhì kān
lǚ kān
chóu kān
chī kān
qǔ kān
kuī kān
jiǎn kān
tuī kān
jì kān
⒈ 探察。
引元无名氏《冯玉兰》第四折:“那廵江官员人等,都在此处参见老夫,须索仔细体勘一个虚实。”
明唐顺之《三沙贼遁疏》:“臣即星驰前往江北体勘贼情。”
《明史·云南土司传三·南甸》:“敕云南三司官同巡按御史诣其地体勘,以所占田寨退还。”
1. 人、动物的全身:身体。体重。体温。体质。体征(医生在检查病人时所发现的异常变化)。体能。体貌。体魄(体格和精力)。体育。体无完肤。
2. 身体的一部分:四体。五体投地。
3. 事物的本身或全部:物体。主体。群体。
4. 物质存在的状态或形状:固体。液体。体积。
5. 文章或书法的样式、风格:体裁(文学作品的表现形式,可分为诗歌,散文,小说,戏剧等)。文体(文章的体裁,如“骚体”、“骈体”、“旧体诗”)。字体。
6. 事物的格局、规矩:体系。体制。
7. 亲身经验、领悟:体知(亲自查知)。体味。身体力行(xíng )。
8. 设身处地为人着想:体谅。体贴。体恤。
9. 与“用”相对。“体”与“用”是中国古典哲学的一对范畴,指“本体”和“作用”。一般认为“体”是最根本的、内在的;“用”是“体”的外在表现。
勘读音:kān1.校订;核对:~误。校~。
2.实地查看;探测:~探。~查。~验。