根统


根统的组词


根括

gēn kuò

根韭

gēn jiǔ

根垓

gēn gāi

根嗣

gēn sì

根缉

gēn jī

根尘

gēn chén

根穷

gēn qióng

根由

gēn yóu

根证

gēn zhèng

根脚

gēn jiao

根牟

gēn mù

根雕

gēn diāo

根援

gēn yuán

根號

gēn hào

根端

gēn duān

根蕟

gēn fà

根着

gēn zhe

根芽

gēn yá

根值

gēn zhí

根據

gēn jù

根力

gēn lì

根素

gēn sù

根勾

gēn gōu

根际

gēn jì

根统

gēn tǒng

根牙

gēn yá

根头

gēn tóu

根枑

gēn hù

根儿

gēn ér

根萨

gēn sà

根词

gēn cí

根因

gēn yīn

根追

gēn zhuī

根疵

gēn cī

根究

gēn jiū

根刷

gēn shuā

根水

gēn shuǐ

根节

gēn jié

根窝

gēn wō

根绊

gēn bàn

根据

gēn jù

根治

gēn zhì

根绝

gēn jué

根株

gēn zhū

根须

gēn xū

根熟

gēn shú

根问

gēn wèn

根引

gēn yǐn

根荄

gēn gāi

根钝

gēn dùn

根器

gēn qì

根谱

gēn pǔ

根干

gēn gàn

根茇

gēn bá

根瓣

gēn bàn

根绪

gēn xù

根部

gēn bù

根涯

gēn yá

根捉

gēn zhuō

根索

gēn suǒ

根叶

gēn yè

根除

gēn chú

根格

gēn gé

根生

gēn shēng

根蟊

gēn máo

根体

gēn tǐ

根行

gēn xíng

根地

gēn dì

根痼

gēn gù

根元

gēn yuán

根苑

gēn yuàn

根门

gēn mén

根机

gēn jī

根实

gēn shí

根磨

gēn mó

根性

gēn xìng

根基

gēn jī

根蔕

gēn dì

根插

gēn chā

根核

gēn hé

根柢

gēn dǐ

根底

gēn dǐ

根业

gēn yè

根本

gēn běn

根拿

gēn ná

根气

gēn qì

根围

gēn wéi

根苗

gēn miáo

根勘

gēn kān

根瘤

gēn liú

根秆

gēn gǎn

根原

gēn yuán

根心

gēn xīn

根极

gēn jí

根祖

gēn zǔ

根式

gēn shì

根鞁

gēn bèi

根种

gēn zhǒng

根缘

gēn yuán

根萌

gēn méng

根毛

gēn máo

根茎

gēn jīng

根繇

gēn yáo

根捕

gēn bǔ

根拨

gēn bō

根蘖

gēn niè

根随

gēn suí

根系

gēn xì

根固

gēn gù

根蔓

gēn màn

根皮

gēn pí

根蒂

gēn dì

根菀

gēn wǎn

根魁

gēn kuí

根源

gēn yuán

根前

gēn qián

根子

gēn zi

根下

gēn xià

根车

gēn chē


属统

shǔ tǒng

临统

lín tǒng

正统

zhèng tǒng

世统

shì tǒng

开统

kāi tǒng

兼统

jiān tǒng

傍统

bàng tǒng

嗣统

sì tǒng

衰统

shuāi tǒng

法统

fǎ tǒng

八统

bā tǒng

典统

diǎn tǒng

佑统

yòu tǒng

别统

bié tǒng

天统

tiān tǒng

长统

cháng tǒng

都统

dū tǒng

军统

jūn tǒng

继统

jì tǒng

绍统

shào tǒng

秉统

bǐng tǒng

君统

jūn tǒng

篡统

cuàn tǒng

督统

dū tǒng

贰统

èr tǒng

纪统

jì tǒng

违统

wéi tǒng

根统

gēn tǒng

变统

biàn tǒng

附统

fù tǒng

闰统

rùn tǒng

垂统

chuí tǒng

邦统

bāng tǒng

嫡统

dí tǒng

中统

zhōng tǒng

年统

nián tǒng

标统

biāo tǒng

总统

zǒng tǒng

承统

chéng tǒng

贯统

guàn tǒng

帝统

dì tǒng

窃统

qiè tǒng

体统

tǐ tǒng

一统

yī tǒng

领统

lǐng tǒng

光统

guāng tǒng

摄统

shè tǒng

拢统

lǒng tǒng

国统

guó tǒng

洪统

hóng tǒng

践统

jiàn tǒng

地统

dì tǒng

靴统

xuē tǒng

道统

dào tǒng

持统

chí tǒng

汉统

hàn tǒng

辖统

xiá tǒng

建统

jiàn tǒng

揽统

lǎn tǒng

大统

dà tǒng

王统

wáng tǒng

系统

xì tǒng

皇统

huáng tǒng

适统

shì tǒng

三统

sān tǒng

笼统

lǒng tǒng

传统

chuán tǒng

分统

fèn tǒng

董统

dǒng tǒng

乾统

qián tǒng

协统

xié tǒng

篇统

piān tǒng

霸统

bà tǒng

遥统

yáo tǒng

文统

wén tǒng

血统

xuè tǒng

本统

běn tǒng

治统

zhì tǒng

上一组词:藁秸
下一组词:根瓣

更多根的组词

根统的意思


词语解释:

1.指一脉相承的皇权。

引证解释:

⒈ 指一脉相承的皇权。

引《后汉书·安帝纪论》:“孝安虽称尊享御,而权归邓氏,至乃损彻膳服,克念政道。然令自房帷,威不逮远,始失根统,归成陵敝。”

网络解释:

根统

《后汉书·安帝纪论》:“ 孝安 虽称尊享御,而权归 邓氏 ,至乃损彻膳服,克念政道。然令自房帷,威不逮远,始失根统,归成陵敝。”
更多统的组词

根统详细解释


读音:gēn

根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。

读音:tǒng

统tǒng(1)(名)事物彼此之间的联系。(2)(副)总起来总括全部:~共。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025