cūn guō
cūn yuán
cūn pó
cūn tǐng
cūn shì
cūn fāng
cūn pú
cūn shè
cūn niǎo
cūn jiā
cūn fū
cūn chán
cūn bù
cūn sè
cūn quán
cūn pēi
cūn jìng
cūn gōng
cūn lì
cūn lòu
cūn zhuāng
cūn sú
cūn jiāo
cūn mín
cūn jǐng
cūn diàn
cūn lǐ
cūn hù
cūn tóu
cūn dào
cūn mán
cūn pù
cūn jù
cūn cái
cūn zhèn
cūn zhòu
cūn chǎng
cūn huā
cūn qí
cūn jì
cūn shēng
cūn chǔn
cūn qì
cūn jī
cūn guǐ
cūn zhèng
cūn yǔ
cūn shàng
cūn kè
cūn tú
cūn yì
cūn ǎo
cūn miáo
cūn yě
cūn sī
cūn qián
cūn háo
cūn gǔ
cūn yáo
cūn luò
cūn sī
cūn niú
cūn shù
cūn hàn
cūn lú
cūn qiào
cūn yè
cūn tóng
cūn tián
cūn lǐ
cūn bì
cūn mò
cūn gū
cūn wǔ
cūn qián
cūn zhuó
cūn lǔ
cūn fù
cūn gū
cūn tán
cūn xiàng
cūn pào
cūn lǎo
cūn chāo
cūn qiú
cūn sì
cūn láng
cūn fàn
cūn yù
cūn kǒu
cūn sài
cūn chéng
cūn zhǎng
cūn nóng
cūn lǘ
cūn shù
cūn fú
cūn jì
cūn méi
cūn shè
cūn lì
cūn shù
cūn xìn
cūn pō
cūn méng
cūn zhuàng
cūn fù
cūn qí
cūn xìng
cūn shā
cūn pín
cūn yān
cūn ān
cūn pì
cūn lǘ
cūn zhuāng
cūn jiǔ
cūn zhēn
cūn yì
cūn liáo
cūn mà
cūn yōng
cūn ōu
cūn qíng
cūn wù
cūn juàn
cūn gē
cūn lǒng
cūn yán
cūn lái
cūn xíng
cūn huà
cūn shú
cūn chéng
cūn xì
cūn yáo
cūn bù
cūn qī
cūn niù
cūn zi
cūn jìng
cūn xué
cūn láo
cūn bǐ
cūn zhāi
cūn gū
cūn yuán
cūn méng
cūn xū
cūn wù
cūn jīn
cūn xiàn
cūn yuàn
cūn xiāng
cūn pǔ
cūn shā
cūn fàn
cūn wá
cūn zhài
cūn qū
cūn zuì
cūn tuǎn
cūn chōng
cūn líng
cūn shà
cūn zhòu
cūn sǒu
cūn lù
cūn sāng
cūn yú
cūn niàng
cūn shǐ
cūn shēn
cūn yuán
cūn jí
cūn pǔ
cūn rén
cūn lín
cūn xū
cūn nǚ
cūn cū
cūn hān
cūn guài
cūn jū
cūn lǔ
cūn qiú
cūn wán
cūn fēi
cūn shū
cūn dí
cūn mén
cūn qiáng
cūn lú
cūn wù
cūn wēng
cūn pèi
cūn shū
shǒu yú
dān yú
kuáng yú
kǔn yú
xià yú
zhuī yú
àn yú
yōng yú
nú yú
zhuān yú
shū yú
jiàn yú
cūn yú
yù yú
píng yú
hūn yú
méng yú
zōu yú
yín yú
chī yú
bǐ yú
dà yú
hūn yú
jiāo yú
chǔn yú
nuò yú
gū yú
jié yú
chán yú
tún yú
pì yú
pǔ yú
màn yú
chōng yú
ruò yú
wán yú
chǔn yú
jiǎn yú
mí yú
míng yú
gàn yú
fán yú
chōng yú
gàng yú
xiào yú
xiāng yú
⒈ 粗笨。 《西游记》第八七回:“他四众顺街行走,那些人更不逊避。
引猪八戒村愚,把长嘴掬一掬,叫道:‘让路!让路!’”
明张居正《暮宿田家》诗:“攘袂再三起,向我夸耕桑。体貌虽村愚,言语多慨慷。”
⒉ 旧时对乡下人的贬称。
引清郑燮《喝道》诗:“喝道排衙懒不禁,芒鞋问俗入林深。一杯白水荒涂进,惭愧村愚百姓心。”
《廿载繁华梦》第二回:“周庸祐暗想:这回局面不同,不如回乡择聘,多花几块钱,好夸耀村愚,显得自己的气象。”
村cūn(名)村庄、农民聚居的地方:乡~。
愚读音:yú愚yú(1)(形)愚笨;傻:~人|~陋|~懦|~顽|~妄|~不可及|大智若~。(2)(动)愚弄:为人所~|~民政策。(3)(代)用于自称的谦词:~兄|~见|~以为不可。