cūn pō
cūn yì
cūn yán
cūn quán
cūn sī
cūn lǘ
cūn tuǎn
cūn zuì
cūn qī
cūn wù
cūn pèi
cūn lǎo
cūn miáo
cūn lǐ
cūn jiā
cūn xìng
cūn xiàn
cūn shàng
cūn zhuàng
cūn yù
cūn lú
cūn jiǔ
cūn chāo
cūn wǔ
cūn tián
cūn chéng
cūn jǐng
cūn fù
cūn yōng
cūn shā
cūn yuán
cūn láo
cūn zhòu
cūn niǎo
cūn kè
cūn yuàn
cūn huā
cūn yuán
cūn lòu
cūn xiāng
cūn yú
cūn zhèn
cūn mín
cūn qiáng
cūn pēi
cūn guō
cūn jīn
cūn qí
cūn gǔ
cūn lǔ
cūn lǔ
cūn wù
cūn jì
cūn méng
cūn zhāi
cūn qián
cūn qiú
cūn nóng
cūn fù
cūn gōng
cūn yuán
cūn hù
cūn yě
cūn pǔ
cūn ān
cūn tǐng
cūn niù
cūn zi
cūn huà
cūn wá
cūn xué
cūn zhài
cūn xìn
cūn dí
cūn sè
cūn jiāo
cūn zhuó
cūn wù
cūn guài
cūn sài
cūn sú
cūn pào
cūn qiào
cūn gū
cūn lǒng
cūn líng
cūn gē
cūn fāng
cūn jìng
cūn zhǎng
cūn qiú
cūn xíng
cūn chéng
cūn ōu
cūn zhuāng
cūn zhuāng
cūn diàn
cūn shú
cūn guǐ
cūn sī
cūn juàn
cūn qíng
cūn mò
cūn lín
cūn chán
cūn shù
cūn pó
cūn xū
cūn dào
cūn xū
cūn rén
cūn tú
cūn shà
cūn yǔ
cūn luò
cūn fū
cūn lǐ
cūn shēng
cūn shēn
cūn háo
cūn láng
cūn tóu
cūn pǔ
cūn chǎng
cūn jì
cūn fēi
cūn jù
cūn pù
cūn niú
cūn xiàng
cūn ǎo
cūn nǚ
cūn sì
cūn pú
cūn xì
cūn méng
cūn jī
cūn mén
cūn shè
cūn jí
cūn bǐ
cūn yān
cūn chōng
cūn hàn
cūn sāng
cūn zhòu
cūn lái
cūn shì
cūn sǒu
cūn wēng
cūn qián
cūn jū
cūn bì
cūn yì
cūn zhèng
cūn liáo
cūn mán
cūn shè
cūn shǐ
cūn yáo
cūn niàng
cūn qì
cūn pì
cūn pín
cūn shū
cūn fàn
cūn jìng
cūn lǘ
cūn yè
cūn fú
cūn gū
cūn lì
cūn tóng
cūn cái
cūn zhēn
cūn shū
cūn kǒu
cūn lú
cūn méi
cūn chǔn
cūn bù
cūn qū
cūn lù
cūn wán
cūn shù
cūn mà
cūn tán
cūn fàn
cūn cū
cūn bù
cūn yáo
cūn shù
cūn lì
cūn hān
cūn qí
cūn shā
cūn gū
⒈ 亦作“村隖”。村庄。多指山村。隖,一本作“坞”。
引北周庾信《杏花》诗:“依稀映村坞,烂熳开山城。”
唐白居易《过郑处士》诗:“闻道移居村坞间,竹林多处独开关。”
《旧五代史·唐书·庄宗纪一》:“天祐八年五月丁亥, 周德威史建瑭帅三千骑致师於柏乡,设伏於村坞间。”
元本高明《琵琶记·张大公扫墓遇使》:“渡水登山多劳苦,到得这荒村隖。”
村落。