cūn tǐng
cūn pǔ
cūn gōng
cūn qiú
cūn shā
cūn qì
cūn shā
cūn lín
cūn shà
cūn qí
cūn wǔ
cūn shù
cūn hù
cūn xìng
cūn sǒu
cūn sú
cūn shù
cūn zhāi
cūn lǐ
cūn pēi
cūn wù
cūn xū
cūn rén
cūn dào
cūn yè
cūn hān
cūn yōng
cūn juàn
cūn xū
cūn xiàn
cūn fū
cūn lǒng
cūn xué
cūn diàn
cūn sī
cūn yì
cūn tán
cūn lái
cūn nǚ
cūn zhǎng
cūn pào
cūn quán
cūn fàn
cūn gǔ
cūn zuì
cūn guǐ
cūn yuán
cūn zhèn
cūn tú
cūn kǒu
cūn fú
cūn chéng
cūn méng
cūn hàn
cūn luò
cūn yù
cūn háo
cūn chéng
cūn shì
cūn sè
cūn zhòu
cūn zhèng
cūn jìng
cūn lù
cūn mò
cūn wēng
cūn sì
cūn niú
cūn yáo
cūn gū
cūn yǔ
cūn yuán
cūn gū
cūn shè
cūn zhuàng
cūn bù
cūn xiāng
cūn jì
cūn jì
cūn qí
cūn jiāo
cūn mà
cūn jī
cūn pó
cūn lòu
cūn niù
cūn lú
cūn shǐ
cūn bì
cūn chǎng
cūn pù
cūn ōu
cūn sāng
cūn xiàng
cūn tóu
cūn lú
cūn jìng
cūn méi
cūn huà
cūn shú
cūn jù
cūn zhài
cūn cū
cūn shēng
cūn ān
cūn bù
cūn chǔn
cūn qián
cūn fēi
cūn cái
cūn yě
cūn qiào
cūn gū
cūn lì
cūn nóng
cūn shū
cūn jí
cūn jiā
cūn miáo
cūn yuàn
cūn yán
cūn sài
cūn pō
cūn mán
cūn dí
cūn tóng
cūn zhuó
cūn jū
cūn lǔ
cūn sī
cūn gē
cūn jīn
cūn qián
cūn liáo
cūn shū
cūn pì
cūn zhuāng
cūn fāng
cūn qū
cūn niàng
cūn jiǔ
cūn qiú
cūn fù
cūn kè
cūn lì
cūn chán
cūn wù
cūn pú
cūn qíng
cūn shàng
cūn jǐng
cūn méng
cūn ǎo
cūn lǎo
cūn qī
cūn fàn
cūn fù
cūn pín
cūn guài
cūn yì
cūn tuǎn
cūn huā
cūn zi
cūn chōng
cūn lǔ
cūn lǐ
cūn wù
cūn shēn
cūn zhòu
cūn pǔ
cūn mén
cūn qiáng
cūn yáo
cūn guō
cūn shù
cūn lǘ
cūn niǎo
cūn chāo
cūn yú
cūn wá
cūn shè
cūn wán
cūn xìn
cūn líng
cūn tián
cūn láng
cūn xì
cūn yān
cūn zhēn
cūn pèi
cūn láo
cūn bǐ
cūn lǘ
cūn yuán
cūn xíng
cūn zhuāng
cūn mín
yú méng
qún méng
cūn méng
tiān méng
wén máng
mín méng
lòu méng
pín méng
pí méng
biān méng
yǐ méng
yě méng
cūn méng
qún méng
gēng méng
xì méng
lí méng
fān méng
cán máng
fán méng
cāng méng
nóng méng
chī méng
bīn méng
yí máng
lí méng
hēi méng
liú máng
jī méng
chū méng
qiáo méng
biān méng
⒈ 亦作“村甿”。泛指乡民,农人。
引唐张九龄《巡属县道中》诗:“途中却郡掾,林下招村氓。”
《剪灯新话·金凤钗记》:“奔丹阳,访於村氓。”
明唐顺之《答陈澄江佥事村居韵》之五:“村甿无曲调,出口自成謳。”
鲁迅《坟·论雷峰塔的倒掉》:“凡有田夫野老,蚕妇村氓……可有谁不为白娘娘抱不平,不怪法海多事的?”