shù jī
shù dé
shù shū
shù yì
shù yāo
shù shū
shù fū
shù jiè
shù fēng
shù shēn
shù jià
shù shǔ
shù yǐng
shù jī
shù yuàn
shù yǐng
shù yīn
shù jiāo
shù yǔ
shù zhí
shù dòng
shù jiē
shù dōu
shù guǒ
shù guǒ
shù chuàng
shù zhī
shù jīng
shù lán
shù zhì
shù diǎn
shù chù
shù xīn
shù rén
shù zhǒng
shù mì
shù bá
shù biǎo
shù cí
shù yè
shù liú
shù zāi
shù huì
shù zhī
shù tóu
shù zhuó
shù cǎo
shù dí
shù gēn
shù ěr
shù lín
shù gài
shù dǐng
shù ēn
shù quē
shù pí
shù jiàn
shù tiáo
shù zhū
shù chà
shù kē
shù bēi
shù yì
shù pào
shù běn
shù xíng
shù píng
shù lì
shù wěi
shù shāo
shù gōng
shù jīng
shù jié
shù liáng
shù hé
shù diān
shù yá
shù yī
shù miáo
shù chuāng
shù yuán
shù xuān
shù dào
shù cǎi
shù dūn
shù lún
shù fā
shù duān
shù hái
shù jūn
shù cù
shù xūn
shù dūn
shù dǎng
shù yīn
shù guān
shù yā
shù méi
shù guàng
shù yì
shù guà
shù dí
shù gàn
shù sāi
shù kē
shù zǐ
shù jié
shù bān
shù bīng
shù xíng
shù jǐng
póu yì
kè yì
yī yì
wén yì
gōng yì
chuàng yì
gēng yì
xiàn yì
qiǎo yì
yǎn yì
bō yì
yá yì
chěng yì
qún yì
huā yì
qún yì
sì yì
jué yì
shǒu yì
jiào yì
gòng yì
jīng yì
xiāo yì
bó yì
piān yì
chuāng yì
diǎn yì
wǔ yì
qī yì
liù yì
miào yì
qiú yì
wéi yì
dǔ yì
tán yì
yuán yì
jiǎng yì
shù yì
qǔ yì
wáng yì
tōng yì
fù yì
guǒ yì
lóng yì
sè yì
zuò yì
xí yì
zhì yì
zhǒng yì
shòu yì
mài yì
qì yì
gāo yì
xué yì
yóu yì
yún yì
nóng yì
dé yì
mèng yì
chú yì
qí yì
cí yì
gòng yì
gǔ yì
táo yì
kěn yì
wǔ yì
shè yì
huà yì
cái yì
jiǎo yì
bù yì
wú yì
mò yì
wěi yì
zhàn yì
chéng yì
jì yì
wán yì
shù yì
cái yì
xiǎo yì
tán yì
亦作“[.好工具]树蓺”。
⒈ 亦作“树蓺”。种植,栽培。
引《周礼·地官·大司徒》:“辨十有二壤之物,而知其种,以教稼穡树蓺。”
贾公彦疏:“教民春稼秋穡,以树其木,以蓺黍稷也。”
《孟子·滕文公上》:“后稷教民稼穡,树艺五穀。”
三国魏阮籍《东平赋》:“其土田则原壤芜荒,树艺失时。”
章炳麟《代议然否论》:“田不自耕植者不得有,牧不自驱策者不得有,山林场圃不自树蓺者不得有。”
种植。
树(1)基本义:(名)木本植物的通称:(名)木本植物的通称(2)本义:(动)种植;栽培:(动)种植;栽培(3)(动)树立;建立:建~。(4)姓。
艺读音:yì艺(1)本义:(动)种植。(2)(名)技能;技术:工~|手~|园~|~高人胆大。(3)(名)艺术:文~|曲~|~人。(4)〈书〉(名)准则;限度:贪贿有~。