树稼


树稼的组词


树枝

shù zhī

树敌

shù dí

树耳

shù ěr

树伪

shù wěi

树梢

shù shāo

树植

shù zhí

树勋

shù xūn

树果

shù guǒ

树萱

shù xuān

树蕙

shù huì

树彩

shù cǎi

树杈

shù chà

树形

shù xíng

树身

shù shēn

树条

shù tiáo

树影

shù yǐng

树艺

shù yì

树碑

shù bēi

树基

shù jī

树皮

shù pí

树旌

shù jīng

树人

shù rén

树骸

shù hái

树子

shù zǐ

树挂

shù guà

树拔

shù bá

树发

shù fā

树表

shù biǎo

树肤

shù fū

树党

shù dǎng

树德

shù dé

树科

shù kē

树心

shù xīn

树揭

shù jiē

树功

shù gōng

树衣

shù yī

树兰

shù lán

树荫

shù yīn

树君

shù jūn

树柯

shù kē

树阴

shù yīn

树建

shù jiàn

树怨

shù yuàn

树疮

shù chuāng

树节

shù jié

树瘢

shù bān

树林

shù lín

树簇

shù cù

树炮

shù pào

树点

shù diǎn

树阙

shù quē

树洞

shù dòng

树瘤

shù liú

树语

shù yǔ

树异

shù yì

树鸡

shù jī

树叶

shù yè

树型

shù xíng

树薯

shù shǔ

树书

shù shū

树蓺

shù yì

树轮

shù lún

树嫡

shù dí

树畜

shù chù

树核

shù hé

树桄

shù guàng

树塞

shù sāi

树立

shù lì

树枢

shù shū

树啄

shù zhuó

树盖

shù gài

树敦

shù dūn

树顶

shù dǐng

树惇

shù dūn

树屏

shù píng

树瘿

shù yǐng

树本

shù běn

树胶

shù jiāo

树栽

shù zāi

树井

shù jǐng

树苗

shù miáo

树脂

shù zhī

树种

shù zhǒng

树端

shù duān

树莓

shù méi

树桠

shù yā

树辞

shù cí

树头

shù tóu

树恩

shù ēn

树凉

shù liáng

树株

shù zhū

树蜂

shù fēng

树道

shù dào

树帜

shù zhì

树兵

shù bīng

树腰

shù yāo

树结

shù jié

树蔸

shù dōu

树经

shù jīng

树芽

shù yá

树根

shù gēn

树冠

shù guān

树草

shù cǎo

树菓

shù guǒ

树援

shù yuán

树巅

shù diān

树介

shù jiè

树稼

shù jià

树创

shù chuàng

树榦

shù gàn

树蜜

shù mì


劝稼

quàn jià

桑稼

sāng jià

学稼

xué jià

躬稼

gōng jià

苗稼

miáo jià

国稼

guó jià

麦稼

mài jià

阅稼

yuè jià

閲稼

yuè jià

树稼

shù jià

庄稼

zhuāng jia

木稼

mù jià

年稼

nián jià

禾稼

hé jià

时稼

shí jià

馌稼

yè jià

秋稼

qiū jià

沈稼

shěn jià

起稼

qǐ jià

首稼

shǒu jià

晩稼

wǎn jià

黄稼

huáng jià

云稼

yún jià

稚稼

zhì jià

观稼

guān jià

五稼

wǔ jià

耕稼

gēng jià

谷稼

gǔ jià

美稼

měi jià

田稼

tián jià

生稼

shēng jià

农稼

nóng jià

稻稼

dào jià

百稼

bǎi jià

冰稼

bīng jià

上一组词:束载
下一组词:贴费

更多树的组词

树稼的意思


词语解释:

指(.好工具)农林作物。

种植庄稼。

即树介。

引证解释:

⒈ 指农林作物。

引汉王充《论衡·率性》:“夫肥沃墝埆,土地之本性也。肥而沃者性美,树稼丰茂。”

⒉ 种植庄稼。

引《旧唐书·狄仁杰传》:“今不树稼,来岁必饥,役在其中,难以取给。”

⒊ 即树介。 《旧唐书·让皇帝宪传》:“﹝开元﹞二十九年冬,京城寒甚,凝霜封树,时学者以为《春秋》‘雨木冰’即此是,亦名树介,言其象介胄也。参见“树介”。

引宪见而叹曰:‘此俗谓树稼者也。谚曰:树稼,达官怕。必有大臣当之,吾其死矣。’”

网络解释:

树稼

树稼 拼音shù jià ,释义农林作物;种植庄稼;树介,出处《论衡·率性》《旧唐书》。
更多稼的组词

树稼详细解释


读音:shù

(1)基本义:(名)木本植物的通称:(名)木本植物的通称(2)本义:(动)种植;栽培:(动)种植;栽培(3)(动)树立;建立:建~。(4)姓。

读音:jià

稼jià(1)(动)种植(谷物):耕~|~穑。(2)(名)谷物:庄~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025