cí zuò
cí zhí
cí xíng
cí tú
cí zǎo
cí mào
cí jiān
cí jù
cí zú
cí yè
cí guāi
cí biàn
cí fǔ
cí yú
cí yuán
cí lǜ
cí bō
cí tǐ
cí jià
cí chàn
cí cǎi
cí xù
cí shuō
cí ér
cí zhuì
cí kè
cí jìn
cí pái
cí xióng
cí tán
cí shì
cí yǎ
cí sè
cí tǔ
cí liú
cí zhǐ
cí tǒng
cí shǐ
cí zhǐ
cí yì
cí xiàng
cí zǔ
cí pǐ
cí hǎi
cí huà
cí tí
cí shǒu
cí chuán
cí chén
cí zhǔ
cí pǔ
cí dié
cí yǒu
cí zhāng
cí diǎn
cí zhǐ
cí fù
cí xiàng
cí yǎn
cí yuán
cí lǐ
cí guān
cí cáo
cí huáng
cí mìng
cí cái
cí qióng
cí yù
cí míng
cí biàn
cí guǎn
cí chǎng
cí rén
cí shǔ
cí hàn
cí xué
cí zōng
cí yì
cí qiāng
cí yòu
cí yuàn
cí yuē
cí fèi
cí huì
cí xiān
cí jiàng
cí sòng
cí lìng
cí jiān
cí yǐn
cí yè
cí fēng
cí pǐn
cí shǒu
cí kù
cí wèi
cí yán
cí fǎ
cí gé
cí zhuàng
cí cǎi
cí wéi
cí jí
cí wěi
cí sù
cí sù
cí huá
cí xùn
cí è
cí qióng
cí jié
cí shè
cí méng
cí fēng
cí zhàng
cí zhì
cí lín
cí zōng
cí yuán
cí yīn
cí shì
cí xiàng
cí diào
cí fàn
cí mó
cí bǐng
cí tóu
cí yuán
cí mù
cí yīng
cí gǔ
cí yùn
cí bó
cí lèi
cí jiā
cí tǒng
cí zhì
cí àn
cí juàn
cí kē
cí pài
cí jìng
cí tiáo
cí wén
cí yì
cí xīn
cí qì
cí mén
cí fēng
cí cán
cí tíng
cí jì
cí yì
cí gēn
cí xìng
cí bǐ
cí yǔ
cí qǔ
cí zhá
yǎn yì
jiào yì
qún yì
fù yì
gǔ yì
gòng yì
xiǎo yì
qǔ yì
qī yì
tán yì
jué yì
piān yì
wéi yì
xué yì
shù yì
yá yì
shù yì
huā yì
lóng yì
zhǒng yì
zhàn yì
cí yì
yuán yì
qí yì
chuāng yì
jiǎo yì
póu yì
shǒu yì
jì yì
wǔ yì
chěng yì
huà yì
qiú yì
gōng yì
tōng yì
mài yì
gāo yì
wú yì
mò yì
guǒ yì
liù yì
sè yì
sì yì
shòu yì
wǔ yì
chéng yì
jiǎng yì
yún yì
chú yì
xí yì
mèng yì
bù yì
qún yì
kěn yì
kè yì
yóu yì
gòng yì
bó yì
gēng yì
yī yì
miào yì
táo yì
qiǎo yì
dé yì
jīng yì
nóng yì
xiàn yì
cái yì
shè yì
wán yì
chuàng yì
zhì yì
qì yì
wěi yì
dǔ yì
wén yì
cái yì
xiāo yì
tán yì
diǎn yì
wáng yì
bō yì
zuò yì
⒈ 文词的才艺。
引唐韩愈《谢许受王用男人事物状》:“臣才识浅薄,词艺荒芜,所撰碑文,不能备尽事跡。”
宋王明清《挥麈后录》卷一:“徽宗居藩邸,已潜心词艺。”
元袁桷《赠番昜刘生振》诗:“林林白袍较词艺,鸊鵜淬锋儼初礪。”
⒉ 指文章与书法。
引唐柳宗元《奏荐从事表》:“匪惟词艺双美,抑亦器能多适。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
艺读音:yì艺(1)本义:(动)种植。(2)(名)技能;技术:工~|手~|园~|~高人胆大。(3)(名)艺术:文~|曲~|~人。(4)〈书〉(名)准则;限度:贪贿有~。