xián quán
xián hé
xián qiū
xián fú
xián píng
xián zū
xián zhī
xián cháo
xián yīng
xián xì
xián suān
xián yáng
xián kǔ
xián cǎo
xián dàn
xián gǎn
xián féi
xián luò
xián zhì
xián cài
xián jīng
xián niǎo
xián xì
xián xì
xián hēi
xián lǔ
xián jīng
xián fēng
xián táng
xián shuǐ
xián jī
xián qín
xián hù
xián jiě
xián mù
xián jiē
xián sè
xián yīng
xián rǎng
xián chù
xián chǐ
xián xià
xián hú
xián mò
xián shéng
xián zū
xián xīng
xián cuó
⒈ 亦作“咸葅”。咸菜。
引《晋书·良吏传·吴隐之》:“尝食咸菹,以其味旨,掇而弃之。”
南朝梁宗懔《荆楚岁时记》:“仲冬之月采擷霜燕、菁葵等杂菜,乾之,并为咸葅。”
《本草纲目·金石五·食盐》﹝集解﹞引陶弘景曰:“以作鱼鮓及咸菹,乃言北胜,而藏茧必用盐官者。”
咸xián(1)(副)〈书〉全;都:~受其益。(2)(名)姓。咸(形)像盐那样的味道:~菜|~鱼|~津津。
菹读音:zū,jù[ zū ]1.酸菜,腌菜。
2.多水草的沼泽地带:~草。
3.剁成肉酱,切碎:~醢(古代把人剁成肉酱的一种酷刑)。
4.肉:麋鹿为~。
5.枯草:~薪。