hóng shēn
hóng ēn
hóng rùn
hóng yuán
hóng fān
hóng xù
hóng mài
hóng guǐ
hóng gōu
hóng gàn
hóng lú
hóng yùn
hóng zuò
hóng xiān
hóng bō
hóng hè
hóng róng
hóng yá
hóng yá
hóng tú
hóng zào
hóng liáo
hóng xì
hóng jūn
hóng rú
hóng zuì
hóng yì
hóng yá
hóng zǎo
hóng méng
hóng kē
hóng xiū
hóng dà
hóng lín
hóng qú
hóng huì
hóng yì
hóng jiā
hóng mó
hóng shēng
hóng kuàng
hóng xūn
hóng zé
hóng měi
hóng mǎng
hóng níng
hóng tāo
hóng zāi
hóng lǎng
hóng míng
hóng yìn
hóng zhī
hóng tóng
hóng yùn
hóng liàng
hóng cháo
hóng dōu
hóng mài
hóng tǒng
hóng hóng
hóng yīng
hóng táo
hóng suì
hóng dòng
hóng fàn
hóng liè
hóng zhòu
hóng lú
hóng sì
hóng shēng
hóng sì
hóng sī
hóng dé
hóng bǐ
hóng shī
hóng tuān
hóng zhōng
hóng jī
hóng suàn
hóng bì
hóng bǎo
hóng méng
hóng pì
hóng huāng
hóng lú
hóng mó
hóng zú
hóng wēi
hóng fú
hóng bāng
hóng liú
hóng zhàng
hóng fàn
hóng cén
hóng biāo
hóng mén
hóng xiàn
hóng yóu
hóng shèng
hóng zhī
hóng zhuàng
hóng fēn
hóng lùn
hóng yí
hóng mào
hóng liàng
hóng yuán
hóng yuān
hóng shā
hóng zī
hóng shuǐ
hóng lú
hóng yǎ
hóng zhǒng
hóng xī
hóng táo
hóng suàn
hóng lán
hóng shè
hóng míng
hóng xiū
hóng fá
hóng ào
hóng hú
hóng yuǎn
hóng cāo
hóng lào
hóng huà
hóng jūn
hóng chí
hóng qiáo
hóng fù
hóng yè
hóng fēng
hóng hé
hóng quán
hóng guī
hóng yīn
hóng yǐn
hóng yáng
hóng lián
hóng yù
hóng wéi
mù zhǒng
yōng zhǒng
zǐ zhǒng
chì zhǒng
yōng zhǒng
shuǐ zhǒng
fú zhǒng
yōng zhǒng
náng zhǒng
xìn zhǒng
chuāng zhǒng
hóng zhǒng
hóng zhǒng
lóng zhǒng
fū zhǒng
yǐng zhǒng
xuān zhǒng
dú zhǒng
yōng zhǒng
nóng zhǒng
lóng zhǒng
qīng zhǒng
lú zhǒng
yóu zhǒng
xū zhǒng
jū zhǒng
xuè zhǒng
⒈ 肿胀。
引南朝宋刘义庆《幽明录·庾宏奴》:“寻而杨氏得疾,通身洪肿,形如牛马。”
《隋书·李德林传》:“德林寻丁母艰去职,勺饮不入口五日,因发热病……名医张子彦等为合汤药, 德林不肯进,遍体洪肿。”
《法苑珠林》卷九一引《冥报拾遗》:“忽有一蜂螫其舌上,遂即洪肿塞口,数日而卒。”
洪hóng(1)(形)大:~水|~钟|~炉|~量。(2)(名)指洪水:防~|蓄~。(3)(Hónɡ)姓。
肿读音:zhǒng皮肤、黏膜或肌肉等组织由于局部循环发生障碍、发炎、化脓、内出血等原因而浮胀或突起: 浮~。 红~。 脓~。