hóng dé
hóng zhī
hóng mài
hóng liàng
hóng lú
hóng wéi
hóng zī
hóng lú
hóng jī
hóng rú
hóng zé
hóng cén
hóng yìn
hóng bǎo
hóng yùn
hóng fēn
hóng shēng
hóng yóu
hóng tǒng
hóng xì
hóng yuán
hóng dòng
hóng suàn
hóng tuān
hóng pì
hóng táo
hóng zhòu
hóng lú
hóng jūn
hóng zuì
hóng biāo
hóng sì
hóng zhàng
hóng fān
hóng yì
hóng jiā
hóng quán
hóng yuán
hóng míng
hóng hè
hóng xiàn
hóng huà
hóng yí
hóng xiū
hóng liàng
hóng dōu
hóng xī
hóng suì
hóng róng
hóng zú
hóng tóng
hóng shèng
hóng lào
hóng lùn
hóng zào
hóng míng
hóng sī
hóng zāi
hóng guǐ
hóng cháo
hóng huì
hóng zhī
hóng méng
hóng yùn
hóng ào
hóng yè
hóng gōu
hóng shēn
hóng wēi
hóng yuān
hóng fēng
hóng shī
hóng liè
hóng xiān
hóng lán
hóng huāng
hóng dà
hóng fàn
hóng yá
hóng yǐn
hóng kuàng
hóng chí
hóng bì
hóng shuǐ
hóng zǎo
hóng xūn
hóng cāo
hóng táo
hóng hú
hóng xiū
hóng yīng
hóng mén
hóng fù
hóng yuǎn
hóng fàn
hóng hóng
hóng shā
hóng xù
hóng mài
hóng mó
hóng yá
hóng qú
hóng lián
hóng tāo
hóng sì
hóng shè
hóng guī
hóng tú
hóng zhōng
hóng mó
hóng ēn
hóng méng
hóng zuò
hóng jūn
hóng mǎng
hóng fá
hóng rùn
hóng liáo
hóng yáng
hóng níng
hóng qiáo
hóng fú
hóng yá
hóng yù
hóng yì
hóng lǎng
hóng lú
hóng bǐ
hóng suàn
hóng bō
hóng kē
hóng měi
hóng yīn
hóng shēng
hóng gàn
hóng yǎ
hóng zhǒng
hóng lín
hóng liú
hóng mào
hóng hé
hóng bāng
hóng zhuàng
xiāng lú
duàn lú
yùn lú
jiāo lú
zhuàn lú
píng lú
hóng lú
yōng lú
chū lú
sī lú
shòu lú
jīn lú
huī lú
hán lú
guì lú
yáng lú
ní lú
bèi lú
yù lú
qiú lú
gāo lú
méi lú
diàn lú
dāng lú
gāng lú
bǐng lú
tàn lú
hé lú
jiǔ lú
lóng lú
hōng lú
zhú lú
shǒu lú
shāo lú
chuí lú
yóu lú
huǒ lú
yù lú
xì lú
dǐng lú
xuān lú
kǎo lú
chī lú
yún lú
dān lú
fēng lú
hóng lú
bō lú
fēng lú
wǎ lú
nuǎn lú
xūn lú
bǎo lú
biān lú
gōu lú
qì lú
gāo lú
yā lú
xūn lú
què lú
xiǎo lú
xiù lú
bì lú
yín lú
hóng lú
guō lú
huí lú
xíng lú
liáo lú
jiǎo lú
jiāo lú
huáng lú
tiě lú
zhān lú
tí lú
sōng lú
dà lú
dì lú
róng lú
gǔ lú
mài lú
洪炉hónglú
(1) 大火炉,比喻锻炼人的环境
hAo86.例革命的洪炉英great furnace⒈ 亦作“洪鑪”。亦作“洪罏”。 大火炉。
引《后汉书·何进传》:“今将军总皇威,握兵要,龙驤虎步,高下在心,此犹鼓洪炉燎毛髮耳。”
唐刘禹锡《奉和裴侍中将赴汉南留别座上诸公》:“暂輟洪鑪观剑戟,还将大笔注《春秋》。”
金元好问《论诗》诗之二六:“金入洪鑪不厌频,精真那计受纤尘。”
曹禺等《脸剑篇》第三幕:“日轮当午,火旗焰焰,地上的生物仿佛放在洪炉中炙烤。”
⒉ 比喻陶冶和锻炼人的环境。
引唐薛逢《送西川杜司空赴镇》诗:“莫遣洪罏旷真宰,九流人物待陶甄。”
罏,一本作“鑪”。 明陈继儒《读书镜》卷七:“君子以善服人,不如以善养人,养人至于盗贼使之改过,真是一具大洪炉也。”
邹韬奋《抗战以来》二二:“这伟大时代的洪炉,陶冶了多少中国未来的青年战士!”
⒊ 比喻天地。
引晋葛洪《抱朴子·勗学》:“鼓九阳之洪炉,运大钧乎皇极。”
唐杜甫《行次昭陵》诗:“指麾安率土,盪涤抚洪炉。”
清纪昀《阅微草堂笔记·如是我闻二》:“夫明季之乱极矣,圣朝荡涤洪鑪,拯民水火。”
⒋ 犹造化。
引唐杜甫《大历三年春白帝城放船出瞿唐峡凡四十韵》:“飘萧将素髮,汩没听洪鑪。”
⒌ 犹大才;大成就。
引唐崔璐《览皮先辈盛制因作十韵以寄用伸款仰》:“鬼神争奥秘,天地惜洪鑪。”
《旧唐书·郑畋传》:“建洪鑪於圣代,成庶绩於明时。”
⒍ 比喻生成万物的本源;国家枢要。
引唐杨炯《大唐益州大都督府新都县学先圣庙堂碑文序》:“今天子握大象,运洪鑪,星重辉,海重润。”
唐白敏中《酒令》诗:“十姓胡中第六胡,也曾金闕掌洪炉。”
大火炉、大熔炉。
如:「黄埔军校是革命军人的洪炉。」
洪hóng(1)(形)大:~水|~钟|~炉|~量。(2)(名)指洪水:防~|蓄~。(3)(Hónɡ)姓。
炉读音:lú炉lú(名)炉子:火~|锅~|电~|围~烤火。