hóng ào
hóng dé
hóng yá
hóng zuì
hóng hè
hóng liè
hóng liàng
hóng fēng
hóng yóu
hóng yè
hóng shèng
hóng sī
hóng mó
hóng yùn
hóng shēn
hóng yǎ
hóng chí
hóng qú
hóng yìn
hóng bāng
hóng suì
hóng zhǒng
hóng méng
hóng hé
hóng qiáo
hóng yí
hóng rú
hóng táo
hóng yuán
hóng xì
hóng táo
hóng lú
hóng mài
hóng zhàng
hóng gàn
hóng tāo
hóng lián
hóng rùn
hóng wéi
hóng huà
hóng bǐ
hóng liáo
hóng sì
hóng xiū
hóng wēi
hóng xūn
hóng shè
hóng fēn
hóng róng
hóng míng
hóng zuò
hóng lán
hóng yuǎn
hóng tú
hóng yá
hóng yǐn
hóng zé
hóng yīn
hóng yīng
hóng yì
hóng fàn
hóng lú
hóng lùn
hóng lào
hóng hóng
hóng zhuàng
hóng shī
hóng mó
hóng mài
hóng fù
hóng zú
hóng liàng
hóng mào
hóng gōu
hóng dōu
hóng yuán
hóng lú
hóng yì
hóng fá
hóng dà
hóng jiā
hóng bì
hóng jūn
hóng yù
hóng fú
hóng suàn
hóng tǒng
hóng shuǐ
hóng guǐ
hóng tuān
hóng jī
hóng bǎo
hóng měi
hóng pì
hóng zī
hóng xī
hóng xiàn
hóng níng
hóng biāo
hóng guī
hóng liú
hóng zhòu
hóng cāo
hóng kuàng
hóng zāi
hóng kē
hóng zào
hóng tóng
hóng zhī
hóng méng
hóng cháo
hóng mǎng
hóng zhōng
hóng dòng
hóng xiū
hóng yáng
hóng fàn
hóng huì
hóng cén
hóng lú
hóng xiān
hóng zhī
hóng jūn
hóng bō
hóng mén
hóng shēng
hóng huāng
hóng quán
hóng suàn
hóng zǎo
hóng lín
hóng shēng
hóng sì
hóng lǎng
hóng ēn
hóng yuān
hóng shā
hóng xù
hóng fān
hóng míng
hóng yùn
hóng hú
hóng yá
hù xiū
xiǎn xiū
jiǎ xiū
fān xiū
bù xiū
pǐ xiū
qián xiū
lí xiū
yú xiū
hóng xiū
zhēn xiū
xīn xiū
guān xiū
gān xiū
lún xiū
zǎo xiū
chéng xiū
lǎo xiū
huáng xiū
jiě xiū
qīng xiū
mǎi xiū
le xiū
ō xiū
ān xiū
tóng xiū
dǎo xiū
chǎng xiū
pī xiū
xián xiū
lún xiū
guī xiū
yù xǔ
chuí xiū
hóng xiū
tuì xiū
hóng xiū
yǎn xiū
gēng xiū
tiáo xiū
gào xiū
bìng xiū
cì xiū
jí xiū
bǔ xiū
ēn xiū
yì xiū
cháng xiū
chuò xiū
quán xiū
huān xiū
bà xiū
fú xiū
sān xiū
shèn xiū
gōng xiū
ào xiū
qī xiū
qǐ xiū
lè xiū
fú xiū
jī xiū
gān xiū
róng xiū
bàn xiū
qiè xiū
sī xiū
gōng xiū
wáng xiū
mài xiū
hóng xiū
biāo xiū
xún xiū
hóng xiū
tí xiū
yí xiū
⒈ 犹洪福。
引宋秦观《代贺兴龙节表》:“昭哉嗣服,纘六圣之洪休;大矣孝熙,备三宫之至养。”
《林则徐日记·道光二十年十月初二日》附《记粤东绅民呈送颂牌》:“民歌孔邇,户被洪休。”
洪hóng(1)(形)大:~水|~钟|~炉|~量。(2)(名)指洪水:防~|蓄~。(3)(Hónɡ)姓。
休读音:xiū[ xiū ]1. 歇息:休整。休假。休闲。离休。
2. 停止:休业。
3. 完结(多指失败或死亡)。
4. 旧指丈夫把妻子赶回母家,断绝夫妻关系:休妻。
5. 不要:休想。休提。
6. 吉庆,美善,福禄:休咎(吉凶)。
7. 助词,用于语末,与“罢”、“了”等用法相当:归休。
8. 辞去官职:休官。