jùn shuì
jùn tíng
jùn zhāng
jùn shuài
jùn shì
jùn lì
jùn shǔ
jùn xìng
jùn xiè
jùn mù
jùn xí
jùn bīng
jùn hào
jùn wàng
jùn mǎ
jùn chéng
jùn zhì
jùn tīng
jùn bó
jùn guō
jùn jì
jùn jiè
jùn jiàng
jùn fǔ
jùn lì
jùn wáng
jùn cháo
jùn chéng
jùn dǐ
jùn liáo
jùn zuǒ
jùn zhāi
jùn xué
jùn chéng
jùn gōng
jùn mén
jùn shū
jùn dì
jùn zhì
jùn guó
jùn hé
jùn bó
jùn zhǔ
jùn jiè
jùn yì
jùn zhèng
jùn fú
jùn gé
jùn kè
jùn xiàn
jùn jūn
jùn fú
jùn xià
jùn hóu
jùn xiáng
jùn máo
jùn cuì
jùn shǒu
biān fú
chāng fú
shòu fú
chì fú
lóng fú
shé fú
fēi fú
pōu fú
chèn fú
yí fú
jì fú
fēn fú
gān fú
guī fú
yá fú
bǎo fú
hù fú
diào fú
zì fú
tái fú
jīn fú
lù fú
mò fú
tiān fú
qián fú
yǐn fú
huáng fú
zhēng fú
yī fú
shū fú
biǎo fú
zhēn fú
gē fú
tǔ fú
shòu fú
yìn fú
xiàn fú
xiāng fú
ruì fú
líng fú
gāo fú
yún fú
wǔ fú
guǐ fú
jùn fú
táo fú
yīn fú
zhú fú
mù fú
guān fú
zāi fú
chāi fú
ài fú
guī fú
gēng fú
bái fú
xiàn fú
yì fú
gōng fú
xiáng fú
chì fú
bāng fú
huǒ fú
huàn fú
qīng fú
mén fú
jiàng fú
qián fú
jí fú
tóng fú
yì fú
míng fú
jiǎn fú
liù fú
yuán fú
hé fú
xǐ fú
xiū fú
yóu fú
jī fú
yín fú
zhí fú
juān fú
kè fú
bīng fú
dān fú
hóng fú
xìn fú
zhēn fú
bù fú
líng fú
yè fú
lù fú
ǒu fú
yù fú
qián fú
yǔn fú
huà fú
tàn fú
jié fú
hǔ fú
wò fú
wén fú
jiàng fú
shěng fú
yú fú
lín fú
hù fú
chuán fú
qián fú
zhū fú
zhū fú
⒈ 郡太守的符玺。亦借指郡太守。
引唐韩愈《祭马仆射文》:“于泉于虔,始执郡符,遂殿交州,抗节番禺。”
唐白居易《东南行一百韵》:“翻身落霄汉,失脚到泥涂。 博望移门籍, 潯阳佐郡符。”
自注:“予自太子赞善大夫出为江州司马。”
明方孝孺《蜀三守赞·张公咏》:“惟忠定公万夫之杰,屡剖郡符,有声烈烈。”
郡jùn(名)古代的行政区划;比县小;秦汉以后;郡比县大:~县|会稽~|秦分天下为三十六~。
符读音:fú1.符节:兵~。虎~(虎形的兵符)。
2.代表事物的标记;记号:~号。音~。
3.符合(多跟“相”或“不”合用):两个数目相~。他所说的与事实不~。
4.道士所画的一种图形或线条,声称能驱使鬼神、给人带来祸福:护身~。画了一张~。
5.姓。