yá gān
yá kuài
yá chuí
yá zhàng
yá dào
yá gēn
yá pán
yá pèi
yá xián
yá jù
yá guǎn
yá bīng
yá chǐ
yá ǎo
yá diàn
yá chéng
yá chuí
yá lún
yá shì
yá yán
yá zhàng
yá chen
yá qì
yá jiān
yá wéi
yá rén
yá gāo
yá kou
yá fú
yá de
yá zhāng
yá chē
yá chuáng
yá ǎi
yá bǎn
yá gòu
yá mén
yá hù
yá zhā
yá niè
yá gān
yá jiǎo
yá tuī
yá yī
yá shòu
yá shēng
yá kuàng
yá qín
yá gǒu
yá nuò
yá guān
yá yīn
yá chóu
yá niè
yá chá
yá xiān
yá pó
yá sè
yá gǔ
yá jiāng
yá táng
yá jì
yá cí
yá zi
yá yín
yá pái
yá jì
yá zhǎo
yá xiāng
yá qǐ
yá láng
yá zhāng
yá shāng
yá hé
yá chuí
yá dào
yá diāo
yá sǎo
yá zhù
yá jiǎn
yá xì
yá fèng
yá bǎn
yá zǎo
yá jù
yá bō
yá zhóu
yá ér
yá shí
yá guān
yá lún
yá chǐ
yá zhāng
yá jiē
yá liú
yá jiàn
yá fěn
yá guì
yá shì
yá suàn
yá suǐ
yá qiān
yá lì
yá zhuī
yá liè
yá huì
yá yá
yá dāo
yá bù
yá qí
yá jiá
yá jī
xiū fú
zhū fú
gēng fú
gān fú
yú fú
huǒ fú
hóng fú
shòu fú
guǐ fú
diào fú
lóng fú
kè fú
wò fú
huàn fú
zāi fú
wén fú
huà fú
guān fú
fēn fú
líng fú
xiàn fú
zì fú
hé fú
mén fú
chuán fú
guī fú
guī fú
yì fú
zhēn fú
bǎo fú
yín fú
chāi fú
chāng fú
bái fú
xiàn fú
ǒu fú
shū fú
hù fú
xiáng fú
yǔn fú
qián fú
wǔ fú
zhū fú
zhú fú
táo fú
jiàng fú
ruì fú
zhí fú
jié fú
bāng fú
hù fú
yè fú
yī fú
tái fú
lín fú
jiàng fú
zhēn fú
mù fú
liù fú
xiāng fú
hǔ fú
chì fú
biān fú
míng fú
tiān fú
gōng fú
qián fú
yǐn fú
yún fú
dān fú
huáng fú
biǎo fú
shòu fú
jī fú
jiǎn fú
qián fú
shé fú
yìn fú
yóu fú
gāo fú
qián fú
yuán fú
jí fú
jì fú
bīng fú
pōu fú
zhēng fú
gē fú
xǐ fú
fēi fú
líng fú
yí fú
yá fú
yù fú
ài fú
yì fú
bù fú
xìn fú
chèn fú
jīn fú
tóng fú
lù fú
jùn fú
tàn fú
mò fú
yīn fú
chì fú
shěng fú
tǔ fú
qīng fú
lù fú
juān fú
⒈ 奖给有功将领的符信。
引《宋史·高宗纪五》:“十一月庚午朔,初置节度使以下金字牙符,命都督府掌之,给将帅立战功者。”
《续资治通鉴·宋度宗咸淳八年》:“﹝李庭芝﹞请以整为卢龙军节度使,封燕郡王,帝从之,遣永寧僧齎告身、金印、牙符及庭芝书期致之。”
牙yá(1)(名)牙齿:门~|镶~|~医。(2)(名)特指象牙:~筷|~章。(3)(名)形状像牙齿的东西:~子。(4)(名)(Yá)姓。牙yá(名)(~子)旧时为买卖双方撮合从中取得佣金的人。
符读音:fú1.符节:兵~。虎~(虎形的兵符)。
2.代表事物的标记;记号:~号。音~。
3.符合(多跟“相”或“不”合用):两个数目相~。他所说的与事实不~。
4.道士所画的一种图形或线条,声称能驱使鬼神、给人带来祸福:护身~。画了一张~。
5.姓。