pōu lí
pōu kè
pōu yàn
pōu zòu
pōu huō
pōu bái
pōu xī
pōu shì
pōu lǐ
pōu shì
pōu pò
pōu míng
pōu pàn
pōu jiě
pōu fú
pōu duàn
pōu zhuó
pōu shuō
pōu xī
pōu xīn
pōu liè
pōu zhì
pōu cái
pōu bō
pōu gū
pōu ài
pōu biàn
pōu zhōng
pōu pàn
pōu yí
pōu sàn
pōu tuán
pōu fù
pōu biàn
pōu zhú
pōu miàn
pōu lù
pōu sù
pōu luǎn
pōu fēn
pōu zhāi
pōu yuān
pōu cí
pōu bié
pōu xī
pōu liè
pōu chén
pōu shī
pōu gē
fēn fú
yī fú
guān fú
zhēn fú
biān fú
dān fú
zhū fú
shòu fú
yóu fú
fēi fú
lù fú
jiàng fú
xiáng fú
wǔ fú
shòu fú
ài fú
chì fú
huáng fú
kè fú
tàn fú
zhēn fú
ǒu fú
bāng fú
shé fú
bù fú
jì fú
yǔn fú
qián fú
zāi fú
qián fú
huàn fú
mén fú
shěng fú
yì fú
qián fú
yè fú
liù fú
lù fú
xiū fú
jīn fú
yuán fú
xiàn fú
ruì fú
hǔ fú
yú fú
yǐn fú
míng fú
chì fú
jī fú
táo fú
hù fú
hù fú
zhí fú
yún fú
zhū fú
yá fú
chāi fú
biǎo fú
líng fú
yí fú
xiàn fú
guī fú
lín fú
gēng fú
mò fú
shū fú
guī fú
líng fú
chāng fú
guǐ fú
jùn fú
jiǎn fú
qián fú
wò fú
juān fú
xiāng fú
huǒ fú
jiàng fú
pōu fú
tóng fú
hé fú
bái fú
lóng fú
zì fú
yín fú
zhēng fú
diào fú
gān fú
zhú fú
gāo fú
tǔ fú
yù fú
chèn fú
tiān fú
gē fú
yì fú
xìn fú
yīn fú
jié fú
gōng fú
jí fú
yìn fú
wén fú
bǎo fú
tái fú
bīng fú
chuán fú
qīng fú
mù fú
hóng fú
xǐ fú
huà fú
犹剖竹。古代帝王分封诸侯、功臣时,以竹符为信证,剖分为二,君臣各执其一,后因以“剖符”、“剖竹”为分封、授官之称。
⒈ 犹剖竹。古代帝王分封诸侯、功臣时,以竹符为信证,剖分为二,君臣各执其一,后因以“剖符”、“剖竹”为分封、授官之称。
引《战国策·秦策三》:“穰侯使者操王之重,决裂诸侯,剖符於天下,征敌伐国,莫敢不听。”
《史记·韩信卢绾列传》:“遂与剖符为韩王,王潁川。”
明皇甫汸《过武城言子祠作》诗:“剖符辞帝京,腰章宰名赵。”
剖分信符。汉朝封功臣时,将作为信物的符节,剖分为二,一分交给受封者保存。
剖pōu(1)(动)破开:~开|解~|~腹。(2)(动)分辨;分析:~解|~明事理。
符读音:fú1.符节:兵~。虎~(虎形的兵符)。
2.代表事物的标记;记号:~号。音~。
3.符合(多跟“相”或“不”合用):两个数目相~。他所说的与事实不~。
4.道士所画的一种图形或线条,声称能驱使鬼神、给人带来祸福:护身~。画了一张~。
5.姓。