xiū yú
xiū xué
xiū fèi
xiū jiù
xiū bà
xiū dé
xiū qì
xiū duò
xiū liè
xiū zhēng
xiū hé
xiū lǎo
xiū jìn
xiū zhèng
xiū guāng
xiū guī
xiū yàn
xiū lì
xiū yì
xiū rì
xiū jià
xiū qì
xiū bīng
xiū kè
xiū jǐng
xiū xiǎng
xiū yìng
xiū qiǎn
xiū zhàn
xiū lì
xiū gé
xiū shì
xiū qì
xiū zhēng
xiū qìng
xiū mén
xiū píng
xiū guān
xiū fú
xiū zuò
xiū yǎng
xiū jiā
xiū yè
xiū zú
xiū kān
xiū mù
xiū zhēn
xiū zhǐ
xiū dài
xiū jué
xiū róng
xiū gēng
xiū jué
xiū yòu
xiū níng
xiū zhěng
xiū xiū
xiū zú
xiū tí
xiū xiǎn
xiū de
xiū kuā
xiū zhào
xiū dài
xiū huàn
xiū chéng
xiū huì
xiū mián
xiū gào
xiū xián
xiū shè
xiū huàn
xiū qī
xiū bān
xiū shí
xiū dàn
xiū xi
xiū yù
líng fú
mù fú
zhū fú
yǔn fú
zì fú
qián fú
tǔ fú
mò fú
yín fú
xìn fú
yì fú
zhēn fú
zhēng fú
guī fú
hé fú
yá fú
bù fú
jīn fú
diào fú
jí fú
bīng fú
jiàng fú
hù fú
yí fú
shòu fú
huǒ fú
shū fú
gān fú
yì fú
tóng fú
hóng fú
tiān fú
chì fú
tái fú
jùn fú
fēi fú
zhú fú
dān fú
gāo fú
jī fú
yuán fú
bāng fú
lù fú
yù fú
gōng fú
tàn fú
qián fú
gē fú
yīn fú
yè fú
líng fú
zhū fú
mén fú
zhēn fú
chāng fú
chuán fú
ruì fú
yún fú
qīng fú
lín fú
pōu fú
yú fú
xiàn fú
yī fú
jié fú
xiàn fú
chèn fú
guī fú
zāi fú
biǎo fú
juān fú
huàn fú
lù fú
xiáng fú
shé fú
wén fú
biān fú
xiāng fú
hù fú
yìn fú
liù fú
yǐn fú
qián fú
lóng fú
táo fú
guǐ fú
xiū fú
míng fú
kè fú
qián fú
jì fú
wǔ fú
shòu fú
chāi fú
wò fú
ǒu fú
zhí fú
huà fú
guān fú
shěng fú
ài fú
bǎo fú
bái fú
chì fú
fēn fú
jiàng fú
yóu fú
xǐ fú
jiǎn fú
huáng fú
hǔ fú
gēng fú
⒈ 吉祥的征兆。
引《东观汉记·丁鸿传》:“柴祭之日,白气上升,与燎烟合,黄鵠羣翔,所谓神人以和答响之休符也。”
北魏郦道元《水经注·沔水》:“义熙十五年城上有密云细雨,五色昭彰,人相与谓之庆云,休符当出。”
《明史·宋濂传》:“受命不於天,於其人;休符不於祥,於其仁。”
1. 歇息:休整。休假。休闲。离休。
2. 停止:休业。
3. 完结(多指失败或死亡)。
4. 旧指丈夫把妻子赶回母家,断绝夫妻关系:休妻。
5. 不要:休想。休提。
6. 吉庆,美善,福禄:休咎(吉凶)。
7. 助词,用于语末,与“罢”、“了”等用法相当:归休。
8. 辞去官职:休官。
符读音:fú1.符节:兵~。虎~(虎形的兵符)。
2.代表事物的标记;记号:~号。音~。
3.符合(多跟“相”或“不”合用):两个数目相~。他所说的与事实不~。
4.道士所画的一种图形或线条,声称能驱使鬼神、给人带来祸福:护身~。画了一张~。
5.姓。