tuí wú
lái wú
sūn wú
kuàng wú
fán wú
huāng wú
huì wú
jiē wú
hán wú
huáng wú
zǎn wú
qīng wú
mí wú
qiū wú
cóng wú
rǒng wú
ài wú
píng wú
mí wú
mí wú
zhēn wú
héng wú
wēi wú
tíng wú
tuí wú
yān wú
fán wú
lún wú
chūn wú
yīn wú
fān wú
[.好工具]荒芜。
⒈ 荒芜。
引唐谷神子《博异志·阎敬立》:“旧馆无人已久, 敬立误入之,但讶莱芜鯁涩。”
明范濂《云间据目抄·附观濠堂记》:“而兹菴以荒落莱芜之境,一转为深覿洞幽。”