lìng qī
pàn qī
shù qī
qián qī
qǔ qī
guǐ qī
hūn qī
jīng qī
páng qī
guī qī
chù qī
yù qī
cì qī
gù qī
dí qī
zhèng qī
yí qī
cūn qī
xián qī
yì qī
shào qī
shuāi qī
chū qī
běn qī
pìn qī
jūn qī
xiào qī
shān qī
shēng qī
rén qī
lái qī
qióng qī
bàng qī
guǎ qī
jiāo qī
méi qī
yán qī
qǐ qī
chū qī
xuán qī
rén qī
fū qī
shuāng qī
xiǎo qī
piān qī
shǒu qī
qiān qī
xié qī
nǚ qī
yàn qī
qì qī
diǎn qī
hóng qī
xià qī
fà qī
tóu qī
hòu qī
⒈ 遂行不顾,至江南而止。 老莱子乃随其妻而居之。后因以“莱妻”作为贤妇的代称。
引据汉刘向《列女传·贤明》载:莱子逃世耕于蒙山之阳, 楚王遣使聘其出仕,其妻曰:“妾闻之,可食以酒肉者,可随以鞭捶;可授以官禄者,可随以鈇鉞。今先生食人酒肉,受人官禄,为人所制也,能免於患乎?妾不能为人所制。”
北周庾信《和裴仪同秋日》:“蒙吏观秋水, 莱妻纺落毛。”
《太平广记》卷二七一引唐牛肃《纪闻·牛应贞》:“异莱妻之乐道,殊鸿妇之安贫。”
老莱子的妻子。曾劝阻其夫接受楚王官爵。见汉.刘向《古列女传.卷二.贤明传.楚老莱妻》。