hàn wèi
hàn shān
hàn xuè
hàn lì
hàn jīn
hàn tā
hàn shuǐ
hàn guà
hàn guà
hàn lì
hàn biē
hàn xiū
hàn yào
hàn tā
hàn màn
hàn hào
hàn lì
hàn xiàn
hàn xí
hàn yǔ
hàn zhū
hàn xié
hàn sī
hàn qì
hàn jì
hàn huǒ
hàn máo
hàn fǎ
hàn qīng
hàn zì
hàn jiá
hàn xià
hàn jiǎn
hàn yī
hàn qià
hàn gōu
hàn gòu
hàn mǎ
hàn yán
hàn cǐ
hàn zhú
hàn xīng
hàn jiā
hàn jiǎo
hàn bān
hàn jiǎn
hàn yè
hàn chuǎn
hàn shuì
hàn bān
hàn hàn
hàn niú
hàn jiǔ
hàn wū
zǐ wū
jiàn wū
làn wū
sǔn wū
zāng wū
lóng wū
làn wū
chén wū
tú wū
diǎn wū
hán wū
zhǎn wū
pí wū
diǎn wū
hàn wū
zhān wū
kuī wū
gòu wū
lòu wū
zhān wū
xiǎo wū
bī wū
niè wū
bēi wū
cī wū
xīng wū
qiān wū
ní wū
nào wū
zāng wū
fén wū
jī wū
tiǎn wū
xuè wū
chù wū
shòu wū
huì wū
zhuó wū
chǒu wū
xié wū
jiàn wū
màn wū
zhě wū
tān wū
jiān wū
xiè wū
jiù wū
kùn wū
diàn wū
bān wū
zāng wū
dú wū
jiān wū
rǎn wū
qù wū
xiè wū
pái wū
miè wū
⒈ 混合着汗水的污垢。
引魏金枝《留下镇上的黄昏》:“有许多赤膊的农人,他们老是挨挨挤挤的将汗污故意揩到别的着衣人身上去。”
⒉ 被汗水弄脏;汗水弄脏。
引茅盾《子夜》十三:“许多汗污的脸,转来转去搜寻那发言的人。”
叔华《绣枕》:“她只回忆起她做那鸟冠子曾拆了又绣,足足三次,一次是汗污了嫩黄的线,绣完了才发现。”
1. 由身体的毛孔排泄出来的液体:汗水。汗流浃背。
2. 出汗,使出汗:汗颜(因羞惭而出汗;泛指惭愧)。汗马功劳。汗牛充栋。
污读音:wū污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。