lóng yòu
lóng mǔ
lóng zōng
lóng ēn
lóng gù
lóng miǎn
lóng yào
lóng měi
lóng hán
lóng rán
lóng yáo
lóng tài
lóng chāng
lóng xīng
lóng qióng
lóng jùn
lóng zhèn
lóng qìng
lóng jǐng
lóng qíng
lóng zhǔn
lóng mǎn
lóng zhòng
lóng fù
lóng gōng
lóng sī
lóng jīn
lóng dūn
lóng kuàng
lóng qióng
lóng míng
lóng xiàng
lóng báo
lóng lǐ
lóng xíng
lóng miǎo
lóng jué
lóng zhōu
lóng yáo
lóng jì
lóng wàng
lóng chōng
lóng dōng
lóng wā
lóng yán
lóng yīn
lóng pàn
lóng bì
lóng xī
lóng chóng
lóng rén
lóng hè
lóng dòng
lóng hù
lóng miǎo
lóng yǔ
lóng rè
lóng guì
lóng tì
lóng fēng
lóng jī
lóng lǜ
lóng hòu
lóng bèi
lóng xíng
lóng shèng
lóng jìng
lóng bó
lóng huà
lóng yuè
lóng wū
lóng bō
lóng kōng
lóng jùn
lóng juàn
lóng jí
lóng xiǎn
lóng shì
lóng kū
lóng zuò
lóng cháng
lóng jì
lóng gàn
lóng bǐ
lóng xìng
lóng fú
lóng lóng
lóng jiù
lóng rǔ
lóng zhōng
lóng jī
lóng dé
lóng dǐ
lóng shī
lóng mì
lóng lì
lóng yì
lóng liè
lóng gāo
lóng kuā
lóng gǔ
lóng qǐ
lóng zhǐ
lóng gǔ
lóng yǒng
lóng fèi
tiǎn wū
xīng wū
dú wū
xiè wū
diǎn wū
hán wū
cī wū
hàn wū
pí wū
zhuó wū
làn wū
zāng wū
tān wū
pái wū
zhān wū
xiǎo wū
jiān wū
nào wū
jiàn wū
xiè wū
chǒu wū
tú wū
qù wū
kùn wū
xié wū
zhǎn wū
diǎn wū
fén wū
zāng wū
qiān wū
chén wū
jī wū
lóng wū
màn wū
xuè wū
huì wū
kuī wū
jiù wū
shòu wū
zhān wū
bān wū
lòu wū
gòu wū
chù wū
sǔn wū
ní wū
làn wū
zhě wū
jiàn wū
bī wū
niè wū
bēi wū
zāng wū
diàn wū
zǐ wū
jiān wū
rǎn wū
miè wū
⒈ 亦作“隆污”。高与低。喻盛衰兴替。
引语出《礼记·檀弓上》:“道隆则从而隆,道污则从而污。”
郑玄注:“污,犹杀也。有隆有杀,进退如礼。”
《旧唐书·路随传》:“随藏器韜光,隆污一致,可谓得君子中庸而常居之也。”
宋苏辙《祭宝月大师宗兄文》:“行有利病,势有隆污,始终一意,不为薄厚。”
明归有光《华亭蔡氏新谱序》:“孰知故家大族实有与国相维持者,繫风俗世道之隆污,所不可不重也。”
孙中山《<建国方略>自序》:“是故政治之隆污,係乎人心之振靡。”
比喻世道盛衰或政治兴替。语本《礼记.檀弓上》:「道隆则从而隆,道污则从而污。」也作「隆窳」。
1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。
污读音:wū污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。