jiān shuò
jiān háo
jiān yá
jiān běn
jiān wū
jiān qíng
jiān xìn
jiān xíng
jiān nìng
jiān fù
jiān chǎn
jiān wǎng
jiān shāng
jiān xiǎo
jiān zéi
jiān kè
jiān xiàng
jiān niè
jiān bì
jiān fēi
jiān dǎng
jiān jì
jiān wēi
jiān sī
jiān xiá
jiān dǎn
jiān tú
jiān gù
jiān xié
jiān guǐ
jiān tōu
jiān dào
jiān zhàn
jiān wán
jiān nì
jiān sè
jiān yú
jiān yù
jiān é
jiān lǜ
jiān shù
jiān tài
jiān wěi
jiān quán
jiān xīn
jiān mèi
jiān biàn
jiān wū
jiān jiǎo
jiān nì
jiān wéi
jiān bào
jiān xióng
jiān zhà
jiān xié
jiān diāo
jiān rén
jiān dié
jiān é
jiān tōng
jiān duò
jiān xìn
jiān guài
jiān qín
jiān zhù
jiān lì
jiān guǐ
jiān xiào
jiān è
jiān dào
jiān zhuàng
jiān dù
jiān fǎ
jiān qiǎo
jiān bì
jiān luàn
jiān wéi
jiān qiáng
jiān huì
jiān jué
jiān xū
jiān zǐ
jiān shuō
jiān kuài
jiān chán
jiān rén
jiān wàng
jiān shù
jiān wéi
jiān huí
jiān xiān
jiān mìng
jiān dú
jiān qián
jiān huá
jiān xiōng
jiān niè
jiān guān
jiān xiǎn
jiān mín
jiān yán
jiān duān
jiān jiàn
jiān chén
jiān jiān
jiān chāng
jiān móu
jiān shì
jiān péng
jiān lán
jiān mén
jiān wěi
jiān jié
jiān yán
jiān wǎng
jiān zāng
jiān qiáng
jiān zāng
jiān lì
jiān jiù
jiān yǐn
jiān piàn
jiān shì
jiān xìng
jiān lù
jiān méng
jiān zhào
jiān yín
jiān tān
jiān qī
jiān xiá
jiān shēng
jiān wéi
jiān huá
jiān yóu
jiān tè
jiān jiǎo
jiān fū
jiān fàn
jiān fēng
jiān dù
jiān fú
jiān guǐ
jiān sù
jiān xì
jiān chán
jiān wū
jiān wū
xīng wū
jiù wū
zhuó wū
diàn wū
kuī wū
jiàn wū
jiàn wū
zāng wū
hán wū
nào wū
xuè wū
làn wū
chén wū
diǎn wū
lóng wū
rǎn wū
zāng wū
fén wū
qiān wū
zāng wū
zhān wū
pí wū
shòu wū
zǐ wū
zhǎn wū
xié wū
ní wū
dú wū
làn wū
cī wū
gòu wū
chǒu wū
kùn wū
xiǎo wū
chù wū
zhě wū
pái wū
tiǎn wū
bī wū
huì wū
jī wū
xiè wū
bān wū
diǎn wū
màn wū
niè wū
miè wū
zhān wū
hàn wū
sǔn wū
xiè wū
lòu wū
tú wū
bēi wū
tān wū
qù wū
(.好工具)奸污jiānwū
(1) 男子使用暴力或欺骗手段与女子性交
英rape or seduce⒈ 亦作“姦污”。亦作“奸污”。 强奸或诱奸。
引唐李商隐《杂纂》:“姦污僧尼駡行童。”
明沉德符《野获编·内监·何文鼎》:“又延龄被酒,奸污宫人。”
洪深《电影戏剧的编剧方法》第六章:“为姊妹被奸污而复仇。”
⒉ 玷污;簒改。亦比喻将自己的意见强加于人。
引元王恽《汲冢怀古》诗:“孔子修‘六经’,亦已防姦污。”
老舍《四世同堂》十七:“自从敌人进了北平,报纸被奸污了以后,他就停止了看报。”
以强迫或欺骗手段和人发生性行为。唐.李商隐《杂纂.卷上.恶不久》:「赃滥官打骂公人,奸污僧尼骂行童。」也作「奸污」。
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
污读音:wū污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。