tān tà
tān náng
tān liàn
tān cū
tān lù
tān wǎng
tān cái
tān láng
tān xiá
tān guān
tān nì
tān wū
tān mào
tān chī
tān lán
tān shì
tān huāng
tān bà
tān nuò
tān huā
tān kē
tān kǒu
tān liè
tān fǔ
tān shēng
tān lìn
tān lín
tān bào
tān ái
tān róng
tān dào
tān líng
tān bèi
tān kuài
tān dù
tān zhuó
tān huì
tān cán
tān kù
tān shàn
tān mào
tān qiān
tān yín
tān gòu
tān hàn
tān sú
tān mìng
tān cū
tān lín
tān mào
tān shuǎ
tān huò
tān biǎn
tān lì
tān lìn
tān bēi
tān nìng
tān ài
tān huān
tān zhì
tān yín
tān rǎn
tān zhà
tān huāng
tān zāng
tān chēn
tān duó
tān lì
tān chī
tān bì
tān qiáng
tān huān
tān lè
tān hè
tān liú
tān shì
tān chǐ
tān zhǔ
tān huá
tān héng
tān yǐn
tān chēn
tān chéng
tān jìng
tān quán
tān zhe
tān hěn
tān màn
tān nuò
tān wū
tān qiú
tān lài
tān móu
tān qiáng
tān yù
tān gòu
tān lù
tān tāo
tān sè
tān hěn
tān qiè
tān zì
tān sī
tān méi
tān jiǎ
tān sì
tān de
tān fàng
tān qīng
tān quán
tān dù
tān lù
tān duò
tān jiǔ
tān shǎng
tān dú
tān jiàn
tān shí
tān shē
tān bǐ
tān dù
tān kè
tān fū
tān jì
tān hēi
tān gōng
tān wàng
tān sè
tān suǒ
tān jù
tān shā
tān làn
tān chán
tān mù
tān huò
tān jiāng
tān huì
tān lì
tān lǎn
tān rén
tān miù
tān huá
tān róng
tān è
tān xīn
tān kòu
tān chán
tān zuǐ
tān duò
tān shì
tān qiú
tān mò
tān jiǎo
tān niàn
tān wán
tān biǎn
tān tiè
tān tú
tān lòu
tān yòng
tān wèi
tān lìn
zhān wū
pí wū
gòu wū
niè wū
jiù wū
zhuó wū
kùn wū
diǎn wū
zāng wū
zāng wū
làn wū
jī wū
zhě wū
hán wū
fén wū
xiè wū
jiān wū
jiàn wū
xié wū
diǎn wū
dú wū
tān wū
màn wū
hàn wū
cī wū
tú wū
tiǎn wū
lòu wū
xuè wū
zāng wū
bān wū
zhān wū
zhǎn wū
qù wū
chén wū
rǎn wū
pái wū
shòu wū
kuī wū
huì wū
sǔn wū
chǒu wū
qiān wū
ní wū
jiān wū
lóng wū
zǐ wū
bēi wū
xiè wū
diàn wū
nào wū
jiàn wū
chù wū
xīng wū
bī wū
xiǎo wū
làn wū
miè wū
贪污tānwū
(1) 利用职权非法取得钱财
英corruption;graft⒈ 亦作“贪污”。亦作“贪汚”。 贪利忘义。
引《庄子·秋水》:“事焉不借人,不多食乎力,不贱贪污。”
《淮南子·俶真训》:“夫圣人量腹而食,度形而衣,节於己而已,贪污之心奚由生哉?”
元柯丹丘《荆钗记·觅真》:“言清行浊心贪汚。”
⒉ 指贪利忘义之徒。
引《后汉书·周举传》:“去斥贪污,离远佞邪。”
清纳兰性德《渌水亭杂识》卷二:“使君选武猛,不使君选贪污。”
章炳麟《中华民国解》:“至于近世,则墨吏盈朝,贪汚载路。”
⒊ 利用职权非法取得财物。
引《汉书·冯奉世传》:“汉数出使西域,多辱命不称,或贪污,为外国所苦。”
《后汉书·酷吏传·阳球》:“时天下大旱,司空张顥条奏长吏苛酷贪汚者,皆罢免之。”
《魏书·崔休传》:“﹝崔叔仁﹞以贪污为御史所劾。”
浩然《艳阳天》第四四章:“我饿不着,你撑死了?噢,对啦,你赶大车,大概是贪污了牲口料。”
利用职务上的便利而非法取得钱财。
贪(1)(动)本义:爱财;后多指贪污:爱财;后多指贪污(2)(动)对某种事物欲望老不满足;求多:~多|~心。(3)(动)片面追求;贪图:~脏|~天之功。
污读音:wū污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。