kàng jiē
kàng jù
kàng wèi
kàng chǒng
kàng yì
kàng héng
kàng yáng
kàng kàng
kàng cí
kàng hàn
kàng dá
kàng hàn
kàng lì
kàng jìn
kàng lóng
kàng liàng
kàng è
kàng chí
kàng fèn
kàng lì
kàng fú
kàng liè
kàng lǐ
kàng yáng
kàng jí
kàng yáng
kàng bào
kàng qiáng
kàng jǐng
kàng hàn
kàng rè
kàng shān
kàng zhuàng
kàng zhì
kàng méi
kàng huǐ
kàng yán
kàng áng
kàng mù
kàng mǎn
kàng zhí
kàng hàn
kàng cáng
kàng jìn
huāng hàn
kū hàn
jiāo hàn
gàn hàn
huáng hàn
hàn hàn
yáng hàn
kàng hàn
shuǐ hàn
chì hàn
zāi hàn
jiǔ hàn
lào hàn
kù hàn
yáng hàn
rè hàn
zhàn hàn
cén hàn
xiōng hàn
zāo hàn
gǎn hàn
fú hàn
yáng hàn
nài hàn
fáng hàn
kàng hàn
gān hàn
chūn hàn
fēng hàn
hé hàn
yán hàn
[.好工具]大旱。
⒈ 大旱。
引《后汉书·杨赐传》:“夫女謁行则谗夫昌,谗夫昌则苞苴通,故殷汤以之自戒,终济亢旱之灾。”
唐韩愈《御史台上论天旱人饥状》:“京畿诸县,夏逢亢旱,秋又早霜,田种所收,十不存一。”
《清史稿·穆宗纪二》:“以畿内亢旱,拨闽、广、赣釐捐三十万, 浙闽海关洋税三十五万备賑需。”
大旱。
高的。高亢
高傲、强硬。亢直、不卑不亢
过甚。亢旱、亢奋、亢进
旱读音:hàn旱hàn(1)(形)没有降水或降水太少(多跟‘涝’相对):~灾|天~|防~|抗~|庄稼~了。(2)(形)跟水无关的:~烟|~伞。(3)(形)非水田的;陆地上的:~地|~稻|~獭|~船。(4)(形)指陆地交通:~路。