kàng zhuàng
kàng mǎn
kàng qiáng
kàng yán
kàng fèn
kàng yáng
kàng zhí
kàng jí
kàng zhì
kàng méi
kàng cí
kàng jìn
kàng hàn
kàng lǐ
kàng huǐ
kàng chí
kàng áng
kàng kàng
kàng jǐng
kàng fú
kàng bào
kàng è
kàng yì
kàng jìn
kàng jù
kàng jiē
kàng lì
kàng hàn
kàng yáng
kàng wèi
kàng rè
kàng hàn
kàng héng
kàng lóng
kàng dá
kàng yáng
kàng liàng
kàng cáng
kàng shān
kàng mù
kàng liè
kàng chǒng
kàng hàn
kàng lì
刚(.好工具)直貌。
⒈ 刚直貌。
引唐韩愈《送穷文》:“其名曰智穷,矫矫亢亢,恶圆喜方,羞为姦欺,不忍害伤。”
宋王安石《广西转运使屯田员外郎苏君墓志铭》:“亢亢苏君,不圜其方,不晦其明,君子之刚。”