hǎo jǐng
hǎo mù
hǎo ér
hǎo tián
hǎo yǔ
hǎo hàn
hǎo ruò
hǎo zǒu
hǎo yǐn
hǎo hé
hào zhàn
hào yīn
hǎo shòu
hǎo yóu
hǎo xìn
hǎo rén
hǎo qiáng
hǎo shòu
hǎo jué
hǎo lè
hǎo kuā
hǎo ba
hǎo chǒu
hǎo wěn
hǎo nāo
hǎo zēng
hǎo bǐ
hǎo wù
hào dòu
hǎo xiē
hǎo rì
hǎo jìn
hǎo yùn
hǎo duō
hǎo yì
hào qiú
hǎo zài
hǎo wén
hào wán
hào wèn
hǎo hǎo
hào shī
hào sè
hǎo nòng
hǎo lì
hǎo chī
hǎo gǎn
hào kè
hào lì
hǎo měi
hǎo cí
hào xián
hào xué
hǎo chù
hǎo xiàng
hǎo guān
hǎo chu
hǎo dé
hǎo dǎi
hǎo gāo
hǎo fù
hǎo kǒu
hǎo liǎn
hǎo shǒu
hǎo xiē
hǎo xiū
hào shēng
hǎo shū
hǎo wán
hǎo shì
hào shàng
hào dà
hào shèng
hǎo huà
hǎo zhù
hǎo nèi
hǎo tóu
hǎo biàn
hǎo yǐn
hǎo qì
hǎo shì
hǎo bàn
hǎo yuē
hǎo yán
hǎo yì
hǎo qù
hǎo huái
hǎo shuō
hǎo jǐ
hǎo sǐ
hǎo wài
hǎo chòu
hǎo cǎi
hǎo tiān
hào tīng
hǎo xiū
hǎo sì
hào dòng
hǎo xì
hǎo guò
hǎo míng
hǎo biàn
hǎo xiāng
hǎo mèng
hào shàn
hào qí
hǎo móu
hǎo xiàng
hǎo yǒng
hǎo xīn
hǎo jié
hǎo píng
hǎo huì
hǎo hàn
hào kàn
hǎo bù
hǎo qiú
hǎo cǎi
hǎo tīng
hǎo xíng
hǎo qíng
hǎo dǎ
hǎo huò
hǎo huài
hǎo bīng
hǎo huán
hǎo lài
hǎo zhuǎn
hǎo shǐ
hǎo xiào
hǎo è
hǎo quē
hǎo jiāo
hǎo ài
hǎo jiǔ
hǎo shì
hǎo cì
hǎo gè
hào gǔ
hǎo guāi
hǎo dào
hǎo rě
hǎo shēng
hǎo jiǔ
bǎ wán
mù wán
fěng wán
yuān wán
bǎo wán
xiá wán
guān wàn
jiè wàn
chuán wàn
duì wán
xún wàn
yín wán
dān wán
dān wán
jī wán
kàn wán
gòu wán
shì wàn
ài wán
pān wàn
zhēn wán
xiè wán
xié wán
níng wán
líng wán
diāo wàn
fū wán
pī wán
hào wán
qíng wán
⒈ 可爱可狎。
引《战国策·楚策二》:“秦王有爱女而美,又简择宫中佳丽好翫习音者,以懽从之。”
鲍彪注:“好翫,人之可好可翫者。”
⒉ 犹爱玩。
引《三国志·吴志·韦曜传》:“今世之人多不务经术,好翫博奕,废事弃业。”
1. 喜爱,与“恶”(
)相对:好奇。好色。好尚(爱好和崇尚)。好高骛远(亦作“好高务远”)。好逸恶劳。2. 常常,容易(发生事情):刚学会骑车的人好摔跤。
翫读音:wán同“玩”。