shēng diào
shēng yīn
shēng zào
shēng xiá
shēng fēng
shēng wēn
shēng lì
shēng chù
shēng xiǎn
shēng miè
shēng zhù
shēng méi
shēng qí
shēng shǒu
shēng hú
shēng tiān
shēng lì
shēng jìn
shēng zhí
shēng xíng
shēng yìn
shēng guān
shēng yòu
shēng míng
shēng qǐ
shēng gǒng
shēng hé
shēng sháo
shēng dǒu
shēng hào
shēng mì
shēng yáng
shēng shǎng
shēng píng
shēng liàn
shēng cháng
shēng jiǎ
shēng jí
shēng tài
shēng gé
shēng fú
shēng jiàng
shēng xué
shēng cháo
shēng ōu
shēng zhǎng
shēng chà
shēng yú
shēng xuán
shēng huà
shēng guò
shēng jí
shēng shuǐ
shēng míng
shēng pān
shēng cā
shēng táng
shēng bān
shēng xiá
shēng huá
shēng chén
shēng liáo
shēng dì
shēng héng
shēng chē
shēng liè
shēng chú
shēng zhì
shēng huǒ
shēng róng
shēng chǔ
shēng guān
shēng lóng
shēng kōng
shēng qiān
shēng kè
shēng tiào
shēng bá
shēng xù
shēng shāng
shēng tài
shēng xiān
shēng jī
shēng xī
shēng fā
shēng gāo
shēng gōng
shēng diàn
shēng téng
shēng chāo
shēng chù
shēng bǔ
shēng gē
登攀。指(好工具.)游山。
⒈ 登攀。指游山。
引唐张祜《赠薛鼎臣侍御》诗:“一命前途远,双曹小邑閒……不堪曾倚櫂,犹復梦昇攀。”
升shēng(1)(动)由低往高移动:上~。(2)(动)(等级)提高:~级。(量)(3)(动)容量单位。十合(ɡě)等于一升;十升等于一斗。现用市升;一市升合公制一升;即1000毫升。(4)(动)量粮食的器具;容量为斗的十分之一。
攀读音:pān攀pān(1)(动)抓住东西往上爬:~扯|~登。(2)(动)指跟地位高的人结亲戚或拉关系:~亲。(3)(动)设法接触;牵扯:~谈。