shēng zhǎng
shēng diào
shēng xiá
shēng jí
shēng gāo
shēng téng
shēng gé
shēng tiān
shēng shǎng
shēng yáng
shēng fā
shēng chāo
shēng kè
shēng xiá
shēng guān
shēng xù
shēng bǔ
shēng huǒ
shēng liè
shēng chú
shēng zào
shēng yú
shēng bān
shēng chà
shēng xiǎn
shēng sháo
shēng chē
shēng fēng
shēng huà
shēng píng
shēng gǒng
shēng chù
shēng róng
shēng fú
shēng gē
shēng hé
shēng qǐ
shēng xíng
shēng shuǐ
shēng jī
shēng chén
shēng táng
shēng qí
shēng gōng
shēng liàn
shēng hú
shēng lì
shēng diàn
shēng xué
shēng huá
shēng jiǎ
shēng ōu
shēng xī
shēng guò
shēng chù
shēng xiān
shēng wēn
shēng shāng
shēng cā
shēng qiān
shēng tiào
shēng cháo
shēng mì
shēng yòu
shēng kōng
shēng míng
shēng xuán
shēng tài
shēng yīn
shēng guān
shēng jí
shēng shǒu
shēng tài
shēng jiàng
shēng liáo
shēng lóng
shēng miè
shēng dǒu
shēng cháng
shēng chǔ
shēng míng
shēng bá
shēng zhí
shēng héng
shēng zhì
shēng jìn
shēng zhù
shēng méi
shēng hào
shēng pān
shēng yìn
shēng dì
shēng lì
qǐ xiá
wǎn xiá
guān xiá
shēng xiá
líng xiá
zǐ xiá
liǎn xiá
jǐn xiá
chén xiá
cāng xiá
qíng xiá
dān xiá
yún xiá
jiǔ xiá
chēng xiá
xiāo xiá
xī xiá
zǎo xiá
bì xiá
zhū xiá
yān xiá
zuì xiá
suō xiá
xiān xiá
jì xiá
yún xiá
tāo xiá
xiāng xiá
diāo xiá
yǐn xiá
mù xiá
zhāo xiá
qīng xiá
má xiá
fěn xiá
dēng xiá
fàn xiá
cān xiá
ěr xiá
bān xiá
qī xiá
yú xiá
cuì xiá
cán xiá
cǎi xiá
guǎng xiá
líng xiá
⒈ 古代西方一些部族的人死后火葬,称为“昇霞”。
引北齐刘昼《新论·风俗》:“秦之西有义渠之国,其人死则聚柴而焚之,烟上燻天,谓之昇霞。”
⒉ 得道仙去。
引唐中寤《赠王仙柯》诗:“瞻思不及望仙兄,早晚昇霞入太清。”
升shēng(1)(动)由低往高移动:上~。(2)(动)(等级)提高:~级。(量)(3)(动)容量单位。十合(ɡě)等于一升;十升等于一斗。现用市升;一市升合公制一升;即1000毫升。(4)(动)量粮食的器具;容量为斗的十分之一。
霞读音:xiá霞xiá(名)早晚的彩云:~光|云蒸~蔚|~帔。