shēng kè
shēng lì
shēng míng
shēng diàn
shēng zào
shēng xuán
shēng wēn
shēng jìn
shēng tài
shēng shuǐ
shēng shāng
shēng dì
shēng qǐ
shēng gē
shēng bá
shēng téng
shēng kōng
shēng xī
shēng bān
shēng héng
shēng shǎng
shēng guān
shēng míng
shēng tài
shēng mì
shēng chén
shēng xiá
shēng táng
shēng zhí
shēng lóng
shēng gé
shēng huá
shēng miè
shēng jí
shēng gāo
shēng xiān
shēng ōu
shēng róng
shēng jī
shēng jí
shēng chǔ
shēng chē
shēng xù
shēng chú
shēng fú
shēng méi
shēng yìn
shēng pān
shēng xiá
shēng chāo
shēng shǒu
shēng huǒ
shēng hú
shēng fā
shēng chù
shēng guān
shēng guò
shēng hé
shēng fēng
shēng chà
shēng gōng
shēng qiān
shēng zhì
shēng zhǎng
shēng dǒu
shēng yòu
shēng liàn
shēng tiào
shēng píng
shēng qí
shēng liáo
shēng yīn
shēng gǒng
shēng cā
shēng zhù
shēng xiǎn
shēng xué
shēng jiǎ
shēng diào
shēng sháo
shēng hào
shēng cháng
shēng jiàng
shēng xíng
shēng liè
shēng cháo
shēng bǔ
shēng yáng
shēng tiān
shēng yú
shēng lì
shēng huà
shēng chù
yīn liáo
yíng liáo
zào liáo
yú liáo
yǒu liáo
gào liáo
mén liáo
xuān liáo
shěn liáo
wàng liáo
zhào liáo
zhuó liáo
zhāo liáo
hán liáo
gāo liáo
tíng liáo
zhú liáo
yán liáo
fén liáo
shēng liáo
chì liáo
dú liáo
chái liáo
xì liáo
jiāo liáo
yuán liáo
guì liáo
xīn liáo
yě liáo
jiāo liáo
diàn liáo
huǒ liǎo
shù liáo
yí liáo
yáng liáo
yān liáo
fán liáo
ròu liáo
谓古代郊(好工具.)祭时燔燎升首。
⒈ 谓古代郊祭时燔燎升首。参见“升首”。
引宋苏轼《郊祀庆成》诗:“升燎灵光答,回鑾瑞雾迎。”
王文诰辑注引施元之曰:“《礼记·郊特牲》:‘凡祭取膟膋燔燎升首报阳也。’”
《宋史·乐志十二》:“齐庄严祗,升燎於槱。”
升shēng(1)(动)由低往高移动:上~。(2)(动)(等级)提高:~级。(量)(3)(动)容量单位。十合(ɡě)等于一升;十升等于一斗。现用市升;一市升合公制一升;即1000毫升。(4)(动)量粮食的器具;容量为斗的十分之一。
燎读音:liáo,liǎo[ liáo ]1. 延烧:燎荒。燎原烈火。
2. 烫:燎泡。
3. 照明。